Tần Minh vội vàng chạy tới con đường nào đó ngoài trường.
Ở đây bình thường rất đông đúc nhưng bây giờ nhìn khá là vắng vẻ.
Con đường này đã bị phong tỏa à? Mấy người trông như sinh viên kéo ngang sợi dây và bày một đống thùng kem, phía trên treo một tấm biển có ghi 'Đường sập lún, đang sửa chữa'.
Anh tính lừa đứa trẻ ba tuổi sao? Tần Minh định vào trong nhưng bị cản lại.
Đàn em của Vương Thành Hổ cầm gậy sắt nói: "Đường này không thông, cút."
Tần Minh tức giận.
Trong lúc cứu người như cứu lửa, anh đạp bay tên đàn em kia và hét lên: "Vậy xem thử ai cút!"
Đám đàn em khác nhìn qua.
Ái chà? Một thằng tới gây sự à? Đúng lúc chúng đang buồn chán, lập tức xúm lại.
Tần Minh còn thấy rất đông người, phải tới sáu tên.
Nếu anh muốn trừng trị còn phải tốn chút thời gian.
"Hừ, thằng nhóc, mày chán sống à? Mau cút về trường học đi, con mọt sách đi."
"Còn dây dưa là bọn tao cho mày một bài học bây giờ."
"Con mọt sách này đúng là thích ăn đòn"
Tần Minh lạnh lùng, trong lòng không nén được giận nữa.
Anh không tránh đi mà còn bước tới.
Gần đó có vài người qua đường tò mò không hiểu vì sao đường bị phong tỏa, bọn họ thấy vậy lại khuyên: "Thằng nhóc, cậu điên à? Phía trước bị lún đường rồi, cậu còn đánh loạn làm gì?"
"Đúng vậy, đây không phải là làm khó cho nhân viên người ta sao?"
"Bây giờ sinh viên đúng là coi trời bằng vung, đi vòng một chút thì khổ lắm à?"
"À,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1126824/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.