Triệu Lập Ngưu bị Tần Minh chất vấn nên đành phải nói thật.
"Đêm qua, Vương Thành Hổ đột nhiên dẫn theo một đám đàn em tới tìm cậu, nhưng cậu không ở đó.Chúng trút giận vào chúng tôi, đánh chúng tôi một trận."
"Anh ta còn hỏi bàn để sách của cậu nữa.
Tôi nghĩ tôi đi học bình thường, nhưng sách lại tương đối quan trọng với cậu.
Tôi đã báo vị trí của tôi.
Chúng đập laptop và xé hết sách của tôi"
"Anh ta nói sẽ trả thù cậu.
Tiếu Minh, sao cậu lại dây vào loại người như vậy chứ? Anh ta là kẻ hung ác đấy"
Tần Minh nhìn về phía bàn học của Triệu Lập Ngưu, thấy ghế bị đập nát, trên mặt bàn viết rất nhiều từ sỉ nhục, sách cũng đã mất.
Anh lại nhìn vết thương trên mặt ba anh em.
Chắc đêm qua bọn họ bị đánh rất thảm.
Triệu Lập Ngưu là người lớn tuổi nhất trong bốn người của phòng ký túc, cho nên mọi người đều tương đối tôn trọng, gọi anh ta là anh Ngưu.
Mà Triệu Lập Ngưu cũng rất thương bọn họ, đặc biệt khi biết gia đình Tần Minh nghèo lại càng lo lắng cho anh trong sinh hoạt hơn.
Hôm nay Tần Minh thấy Vương Thành Hổ đánh anh em tốt năm ba đại học của mình như vậy thì không nén được cơn giận, siết chặt nắm đấm nói: "Tên cặn bã kia có giỏi thì tới nhằm vào tôi đây này? Trút giận lên người vô tội lại tính là đàn ông gì chứ?"
Tít tít tít, điện thoại của Tần Minh đột nhiên đổ chuông.
Vệ sĩ ở đầu bên kia điện thoại nói: "Cậu chủ, không xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1126822/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.