Tuy vào mùa hè ban ngày kéo dài, nhưng cả gia đình Thích Vân Đông đã đợi gần một tiếng đồng hồ, họ vẫn đang chờ đợi.
Vợ ông ta Âu Dương Thiến theo ông ta đã nhiều năm, biết Tập đoàn Thể kỷ Hoàn vũ là một tập đoàn khổng lồ tầm cỡ thế giới, quyền lực trong tập đoàn rắc rối và phức tạp, chỉ cần sơ sẩy một chút thôi sẽ bị đội ám sát cho biến mất khỏi cõi đời.
Nhưng bà ta cũng thương con, không nhịn được nói: "Chúng ta đến rồi, vệ sĩ bên ngoài đều biết, chắc chắn người trong nhà cũng biết, xem kìa, phòng bếp có khói dầu bay ra, thế sao không cho chúng ta đi vào? Ông xem ông làm việc ngày đêm, quản lý công ty cho cậu ta, vậy mà đến gặp còn phải đứng chờ ngoài cửa.Con cái cũng chịu khổ theo"
Thích Vân Đông nói một cách thản nhiên: "Ngu xuẩn, A Huân, con nói xem tại sao ba phải chờ?"
Con trai cả Thích Minh Huân cười khẽ: "Mẹ, mới chưa đến một tiếng, chúng ta không sợ chờ.Cậu chủ là người thừa kế được ông Thường chỉ định, sau này cũng sẽ là Boss của chúng ta, cậu ấy bằng lòng gặp người nhà mình đã là coi trọng chúng ta rồi.Đặc biệt là lần này Minh Huy cũng đến, đây chính là cơ hội của Minh Huy.Đừng nói là đợi một tiếng, dù có đợi cả buổi cũng đáng"
Thích Minh Huân nhìn về phía người đàn ông lạnh lùng và cương nghị bên cạnh mình, đó là em trai của anh ta, Thích Minh Huy.
Thích Vân Đông thầm gật đầu, rất tán đồng sự phân tích của đứa con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1126802/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.