Nó cũng chỉ biết cười trừ nhìn bó hoa kia.Chắc có lẽ là Hạo Thiên bày trò đây mà!!Trời cũng còn khá sớm để về nhà nhưng mà ở đây thì nó cũng chẳng biết làm gì nên nó đành ghé vào một quán rượu nào đó nhâm nhi vài ly rồi về.
Ngồi yên vị lên ghế rồi đặt bó hoa lên bàn.Nó nhìn người đàn ông kia chắc là nhân viên cười nhẹ.
"Cho tôi một ly rượu...rượu nào cũng được."Nó nói.
Người nhân viên nhìn cô cười rồi rót rượu cho cô.
"Hầu như những người đến quán của tôi đều là những kẻ thất tình hoặc đau buồn vì tình.Cô là một trong những người đó?"Người đó hỏi.
"Viên sài phòng chỉ có thể tiêu diệt được 99% vi khuẩn và còn 1% vi khuẩn không thể diệt được và chuyện mà anh đang nói cũng vậy.Hầu như chứ không phải hầu hết.Tôi có thể nằm trong trường hợp ngoại lệ."Nó nhấp một ngụm rượu nói.
"Chỉ là có thể chứ không phải là chắc chắn."Người đó cười nói.
"Anh nói chuyện rất vui nhỉ?"Nó cười hỏi.
"Quán của tôi mở ra nhằm tâm sự cho những người hay thích buồn bã.Nhìn sâu trong ánh mắt cô tôi thừa biết cô đang phải chịu một nỗi đau rất lớn."Người đó nói.
Nó chỉ biết nhún vai rồi uống cạn ly rượu cay nồng kia.
"Anh không nên xem vào chuyện của người khác như vậy.Rót?"Nó nói rồi đưa ly rượu ra nói.
"Vì tôi đồng cảm với họ.Tôi cũng từng trải qua nỗi đau như họ."Người đó rót rượu cho nó nói.
"Vậy anh từng thất tình?"Nó nhìn người đó cười rồi húp một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-mau-lanh-va-tieu-thu-mau-nong/3236903/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.