Sáng hôm sau khi nó mở mắt tỉnh dậy...có rất nhiều xung quanh nó,có anh nó,ba mẹ nó và cả Họa Thiên nữa.
"Ba người tới đây khi nào vậy?"Nó cau mày nhìn anh trai và ba mẹ nó hỏi.
"Bị thê thảm tới mức này còn muốn ba mẹ không quan tâm sao?"Mẹ nó rưng rưng nước mắt nhìn nó đầy quở trách.
"Em hôn mê liên tiếp 3 ngày rồi."Hạo Thiên nói.
Nó trầm ngâm suy nghĩ,đã hôn mê 3 ngày?Vậy những chuyện đó là mơ có phải không?
"Quốc Minh đâu?Anh ấy vẫn chưa chết phải không?"Nó hỏi.
Hạo Thiên nhìn nó mà không khỏi xót xa.Là nó đang ngộ nhận chuyện ngày đó là ảo tưởng à?
"Cậu ta chết rồi..chết đã 3 ngày rồi!!"Hạo Thiên nói rồi đi ra ngoài.
Nó nghe như sét đánh ngang tai.Vậy là hôm đó không phải là mơ?Những chuyện đau lòng ngày hôm đó không phải là nó do hôn mê mà mơ bậy bạ?Là thật?Không thể nào!!
"Hoàng Minh...anh nói cho em biết đi...Tất cả là đùa thôi phải không?Mấy người đùa em phải không?"Nó cần cánh tay Hoàng Minh mắt ngấn lệ nhìn anh hỏi.
Hoàng Minh nhìn em gái mình không khỏi lắc đầu ngán ngẩm,anh thừa biết đây là một cú sốc lớn đối với nó.Anh quay người ra hiệu cho ba mẹ cùng ra ngoài.Anh nghĩ nó cần thời gian để suy nghĩ cũng như để nguôi ngoai cú sốc lớn này!
Sau khi nhìn ba mẹ đi ra ngoài anh cười nhẹ xoa đầu nó.
"Ái Nhi à!!Em cần có thời gian để quên đi mọi việc!!Anh thật không muốn đứng nhìn em gái mình phải đau khổ như vậy nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-mau-lanh-va-tieu-thu-mau-nong/3236901/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.