Nó trở về nhà,Hạo Thiên ngồi đọc sách thấy nó về liền vội đứng dậy đi lại chổ nó.
"Ái Nhi,hôm nay có ai gọi cho em không?"Hạo Thiên nhìn nó hỏi.
"Quốc Minh có gọi...có chuyện gì không?"Nó hỏi.
"À,không có gì!!Em chắc mệt rồi,lên phòng thay đồ đi.Sau này có ai lạ gọi em đừng nên nghe máy."Hạo Thiên nói rồi đi lại chỗ cũ để đọc sách.
Nó khó hiểu nhìn anh nhưng rồi cũng đành kệ và lên phòng.
Sau khi thay đồ xong,nó bước xuống nhà,Hạo Thiên hôm nay có vẻ khác lạ.
"Anh đang cầm gì vậy?"Nó đi lại chỗ Hạo Thiên hỏi.
"À...Sợi dây chuyền này anh tặng cho em.Monhmg em đừng bao giờ tháo nó ra nhé!"Hạo Thiên giơ sợi dây chuyền lên cười nói.
"Đẹp vậy!Cảm ơn anh nha!"Nói cầm sợi dây chuyền cười nói.
"Để anh đeo cho em."Hạo Thiên nói.
Nó trả lại anh sợi dây chuyền,anh đeo lên cổ nó.Sợi dây chuyền bạch kim sáng chói nhìn rất đẹp.
"Nhớ là không được thái ra.Phải giữ nó ở bất kì thời điểm nào,em nghe chưa?"Hạo Thiên nói.
"Sợi dây chuyền đẹp như thế này có chết em cũng không nỡ tháo ra được."Nó nhìn anh cười nói.
"Em nghe cho kỹ đây....Trong thời gian này tuyệt đối không dược đi ra ngoài....Kể cả ai gọi bảo em có việc gấp đến mức nào cũng không được ra ngoài."Hạo Thiên đặt hai tay lên vai nó nghiêm nghị nói.
"Em cũng không có việc gì bận để đi ra ngoài cả."Nó nói.
"Vậy tốt!Anh có việc phải về nhà,chắc khoảng một hai ngày anh về.Nếu có việc gì nghiêm trọng phải gọi báo anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-mau-lanh-va-tieu-thu-mau-nong/3236896/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.