Cuối cùng cũng đã đặt chân lên đất nước Pháp.Nơi này đối với nó quá xa lạ.Liệu rằng một cuộc sống mới,một con người mới có thể được yên bình?Liệu nó có thể quên một người mà đáng lí ra nó không nên cho người ta quá nhiều tình cảm.Nhìn người đàn ông bên cạnh,tại sao nó không nhận thức ra con người yêu này yêu nó còn hơn bản thân?Tại sao nhiều năm về trước nó lại làm lơ và đáp trả thật lạnh lùng với thứ tình cảm đó!
"Anh!"Nó nhìn Hạo Thiên kêu.
Hạo Thiên quay lại nhìn nó.Mày anh nhún lên ra hiệu "Chuyện gì?"
"Cảm ơn anh vì đã hơn 10 năm qua vẫn luôn dành cho em thứ tình cảm cao thượng đó! Em hứa với lòng sẽ thương anh,thương mãi về sau!"Nó nói.
"Chả phải là em thương thằng đó hơn bản thân sao?Cơ mà cũng chỉ là thương thôi!!"Hạo Thiên nhếch môi nói.
"Đừng tự làm mình đau nữa,đồ ngốc!"Nó đưa tay lên cốc đầu anh.
Hạo Thiên cười nhẹ nhìn nó,tay anh vòng ra sau lưng nó khoác vai nó.
"Nếu có người thứ ba chen chân vào chuyện tình cảm này...cho dù có là ai đi chăng nữa anh hứa sẽ không từ bỏ."Hạo Thiên nói.
"Chỉ mong kẻ thứ 3 đó sẽ không phải là người tên Lâm Quốc Minh đó!"Nó nhìn trời thở dài nói.
Hạo Thiên nhìn nó,ánh mắt của nó hiện rõ sự luyến tiếc.Anh biết tất cả nhưng anh lại vờ như không biết.Có lẽ mọi người sẽ cho là anh ngốc nhưng những việc anh làm đều là vì anh muốn cho nó có một cơ hội để rút lui trong chuyện này.Anh thừa biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-mau-lanh-va-tieu-thu-mau-nong/3236888/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.