Tiếng súng vang lên....Kiều Trinh ngã xuống...máu bắt đầu chảy ra....mắt Kiều Trinh bắt đầu nhắm lại.Cô thật sự mệt mỏi lắm rồi.-------------
"Kiều Trinh...cậu tỉnh dậy đi!!"Nó nói rồi vỗ vỗ vào mặt Kiều Trinh.
"Cô đừng nói vội...cô ấy chỉ là rơi vào trạng thái hôn mê thôi!!"Vị bác sĩ nói.
"Em tôi có làm sao không?"Thúy Kiều hỏi.
"Mời mọi người ra ngoài để tôi cấp cứu lấy viên đạn của nạn nhân ra ạ!!"Vị bác sĩ nói.
Tất cả ra ngoài,nó khẽ nhìn về phía Thúy Kiều mặt cô tái nhợt và đầy nét lo lắng.Nó cảm thấy "kinh tởm" mà...
"Chị có đang thật sự lo lắng cho cậu ấy không?"Nó đột nhiên nhìn về phía Thúy Kiều hỏi.
"Em nói cái gì nghe kì vậy?"Hoàng Minh chau mày hỏi.
"MÀY NÍN ĐI....TẠI MÀY KHÔNG HIỂU.....CHỊ TRẢ LỜI TÔI MAU!!"Nó tức giận quát lớn.
"Chị....chị...chị không có ý nói nặng lời hay làm tổn thương nó...."Thúy Kiều giọng run run nói.
"Không có ư??Những hành động đã được mọi người nhận thấy như vậy mà chị còn nói không có ý à?"Nó trừng mắt gằn giọng nói.
"Chị chỉ nghĩ là gia tộc muốn bắt chị về......"Thúy Kiều run run nói.
Thúy Kiều chưa nói hết câu thì đã...
"CHÁT...."Nó tát Thúy Kiều một cái đau điếng.
"Chị nói ngó bộ chị thương cậu ấy quá hả??Cái tát này tôi dành cho cậu ấy!"Nó quát.
"Em..."Hoàng Minh đứng họng.
"Nếu như lúc đó mà tôi không kịp thời cứu cậu ấy thì chắc hẳn cậu ấy đã chết rồi chị có biết không?"Nó nói.
"Em nói cái gì?"Thúy Kiều hỏi.
"CHÁT...."Nó tiếp tục tát vào mặt Thúy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-mau-lanh-va-tieu-thu-mau-nong/3236839/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.