Nó hiện giờ chẳng biết nên khóc hay nên cười nữa.Hắn cũng thích nó ấy thế mà nó cứ nghĩ rằng hắn không thích nó mà chỉ muốn trêu đùa nó thôi chứ!!
"Tôi cũng vậy nhưng.......lời anh nói có phải là sự thật?"Nó hỏi.(không hề ôm lại hắn nha!!)
"Nhìn mặt tôi bộ có hiện hai chữ "nói láo" lắm hả?"Hắn buông nó ra chau mày nói.
"Nhưng....tôi...."Nó ấp úng.
"Nếu em không tin tôi thì cũng không sao!!'Hắn nói.
"Không phải...."Nó vội chối.
"Chứ sao?"Hắn hỏi.
"Tôi sợ..."Nó nói.
Hắn chau mày nhìn nó,hắn nói thích nó mà mắc mớ gì nó phải sợ.
"Sao phải sợ?"Hắn hỏi.
"Tôi sợ sau này tính máu nóng của tôi không kiềm chế được sẽ khiến anh ghét tôi!!"Nó buồn nói.
"Ngốc ạ!!Từ ngày tôi quen biết em tôi chỉ thấy mấy ngày đầu hơi thấy em hơi hơi kì lạ một chút thôi nhưng kể từ khi tôi cứu em khỏi đám côn đồ thì tôi đã thấy em không còn tính máu nóng nữa....theo tôi nghĩ em đã không còn tính đó nữa rồi!"Hắn nhẹ nhàng nói.
"Thật không?"Nó ngây thơ hỏi.
Hắn không nói gì chỉ cười nhẹ và lấy tay xoa xoa đầu nó làm mái tóc màu đỏ của nó xù hết cả lên.
"Xù tóc tôi hết rồi!!"Nó ngượng đẩy tay hắn ra vuốt vuốt lại mái tóc.
"Mà sao lại cắt tóc vậy?"Hắn hỏi.
"Nói bao nhiêu lần rồi!!Đó là tóc tôi cắt từ lâu rồi mà!!"Nó nói.
"Hứa với tôi!!Em hãy để cho nó dài ra không cắt nữa!!"Hắn nói.
"Không thích..."Nó hếch mặt.
"Thôi cũng đã muộn rồi!!Về thôi!"Hắn kéo nó đứng lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-mau-lanh-va-tieu-thu-mau-nong/3236827/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.