Nghe hết câu nói của mẹ...Hoàng Minh đơ người và cả hắn nữa.Tại sao chỉ có mỗi một lí do cỏn con như thế mà cả hai người lại nghĩ không ra cơ chứ?Cơ mà như vậy cũng tốt hơn là việc nó không phải em ruột của Hoàng Minh."Cứ tưởng bí mật gì khủng khiếp lắm mới bị hai người đem đi giấu chứ..."Hoàng Minh thở phào nhẹ nhõm.
"Cũng chỉ muốn thuận theo tự nhiên..."Mẹ nó nói rồi đi ra ngoài cùng ba nó.
Nhìn bọn họ ra khỏi cửa thì cái bọn kia vào.Julia và Gia Lâm không vì khi nãy bị hai tên Hà Nam và Gia Bảo chết tiệt lôi đầu tới phòng bệnh của mẹ hắn thì từ khi nãy hai nhỏ đã ở đây với nó rồi!!Nhìn sắc mặt tái nhợt của nó mà hai nhỏ không khỏi đau lòng...
"Mẹ tôi sao rồi?"Hắn hỏi.
"Cô ấy vẫn bình thường nhưng...."Thúy Kiều mở miệng nhưng chưa nói hết câu thì đã tỏ vẻ dè chừng.
"Nhưng sao?"Hắn chau mày hỏi.
"Nhưng...nhưng...."Thúy Kiều ngập ngừng.
"Nhưng cô ấy không có dấu hiệu hồi phục!!"Gia Bảo nói thay cho lời của Thúy Kiều.
"Là sao?"Mặc dù hắn cũng hiểu sơ ý của Gia Bảo nhưng hắn muốn biết rõ ràng hơn điều gì đang xảy ra với mẹ hắn chẳng phải bác sĩ bảo là ca phẩu thuật của mẹ hắn thành công sao?
"Là tuy ca phẩu thuật thành công nhưng hiện trạng của cô ấy cũng khá yếu và hình như cô ấy không muốn tỉnh lại...."Hà Nam nói.
"Rầm..." như sét đánh ngang tai,người hắn như đang chịu phải một gánh nặng lớn gì đó khiến cho cơ thể to lớn chao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-mau-lanh-va-tieu-thu-mau-nong/3236820/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.