"Cháu chào bác ạ!!"Nó lễ phép cuối chào người phụ nữ kia mặc dù nó biết nó sẽ chẳng nhận lại được một câu trả lời nào từ người phụ nữ đó.Hắn bất ngờ trước thái độ của nó.Nó có một thái độ rất chân thành và vô cùng lễ phép,nó bây giờ thật khác với nó trước đây.
"Cô..."Hắn nói.
"Cái gì??"Nó nhăn mặt.
"Không có gì!!"Hắn nói.
"Đồ chết bầm!!"Nó rủa hắn.
"Ô-sin mà thích mắng chủ quá nhỉ??"Hắn trêu.
"Anh..."Nó cứng họng.
Hắn nhếch môi đi ra ngoài để nó một mình ở bên trong với mẹ hắn.Nó thật chẳng hiểu sao hắn lại có thể để cho một người lạ vô tư ở trong phòng người bệnh nữa.
"Anh đi là tôi rút ống thở của mẹ anh á!!"Nó đe dọa hắn.
"Có gan thì làm đi!!"Hắn ở bên ngoài vọng vô.
"Tôi nói là làm đấy!"Nó đe dọa.
"Thì có gan làm đi!"Hắn chau mày.
"Anh không sợ mẹ anh chết à?"Nó quát.
Hắn khựng lại khi nghe lời nó nói.Sao hắn lại không sợ được cơ chứ?Hắn sợ lắm,sợ cái ngày mà mẹ hắn bỏ hắn đi.Hắn sợ một ngày nào đó hắn không còn ai ở bên cạnh,hắn ghét cái cảnh cô đơn lắm.Tim hắn co thắt lại, "nhói" hắn nhói ở nơi tim mình.Nó ở trong không nghe thấy hắn nói liền đâm ra lo lắng.Nó biết nó cũng hơi quá lời nhưng nó cũng chỉ muốn hắn vô trong với nó thôi mà.Nó mở cửa ra ngoài.
"Xin lỗi tôi không cố ý!!"Nó nói.
"Tôi đói!!"Hắn băng lãnh nói.
"Ừm..."Nó gật đầu.Hắn lại trở về với trạng thái lạnh lùng rồi...thật sự nó cực ghét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-mau-lanh-va-tieu-thu-mau-nong/3236808/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.