Trương Hàm đang uống nước, nghe thấy lời Viên Hiểu Lệ nói thì suýt bị sặc.
“Khụ khụ…”
Viên Hiểu Lệ đưa mắt nhìn sang đây, tên này đang cười nhạo mình ư?
“Trương Hàm, một người hèn nhát như cậu cũng dám cười tôi à, chắc thu nhập một buổi chiều của tôi hôm nay bằng với cậu ra ngoài làm thêm mấy năm luôn đấy? Đừng nói tôi xem thường cậu, lúc trước Trần Linh cũng là bị mù mới có thể nhìn trúng tên nghèo như cậu! Đúng rồi, Phàm Thư, tớ cũng không có ý chửi cậu đâu, cậu đừng để ý”.
Viên Hiểu Lệ nói chuyện với giọng điệu khó nghe, câu nói cuối cùng cực kỳ giấu đầu hở đuôi.
Khương Phàm Thư hờ hững lắc đầu: “Không sao”.
Trương Hàm thật sự không ngồi im được nữa, người phụ nữ này đúng là quá độc miệng.
“Cô chắc đại gia tặng quà cho cô là thích cô à?”
“Đương nhiên rồi… Anh Trương tặng quà cho tôi, tôi muốn biểu diễn một điệu múa mới học cho anh ấy, anh ấy còn nói như thế tôi sẽ mệt lắm, anh ấy đau lòng, còn kêu tôi nghỉ ngơi cho khỏe nữa!”
Trương Hàm buồn cười, Viên Hiểu Lệ nói dối giỏi thật, mắt cũng không thèm chớp một cái nữa.
Mình cũng đâu kêu cô ta nghỉ ngơi.
Cô ta học sủa tiếng chó, múa cột, ngồi xổm lên xuống các kiểu, khiến cô ta mệt chết đi được mà.
Cho nên, khi nghe thấy những lời này, Trương Hàm thật sự không nhịn được cười ra tiếng.
“Ha ha ha…”
Mấy người bạn của Khương Phàm Thư và Viên Hiểu Lệ cũng không biết Trương Hàm đang cười cái gì.
Còn Viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-lot-xac/478641/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.