“Con về rồi đây!”
Trương Hàm nhìn thấy cô ta như thế, anh thật lòng lo lắng cô ta mà nhảy nhót mạnh hơn nữa thì vòng eo mảnh khảnh ấy sẽ gãy mất.
Dường như cũng cảm nhận được ánh mắt của Trương Hàm, Ninh Y Y cảnh giác quay đầu lại, lườm anh một cái.
“Nhìn gì mà nhìn!”
“Cô đẹp mà không cho người khác nhìn à?”
Trương Hàm thốt ra một câu.
“Câu này đúng đấy, cũng dẻo miệng đấy”.
Ninh Y Y nghe thấy thế bèn gật gật đầu đồng ý.
Trương Hàm cạn lời, cảm thấy mình nhìn không thấu cô gái này, anh dứt khoát im lặng.
Biệt thự nhà họ Ninh.
Nụ cười mỉm tràn trề hạnh phúc nở rộ trên gương mặt Ninh Y Y, cô ta ôm một người giúp việc nữ thật chặt.
“Dì Đường, cháu nhớ dì chết mất”.
“Dì cũng nhớ cháu nữa”.
Người phụ nữ được gọi là dì Đường vỗ lưng cô ta.
Rồi sau đó bà ta quay sang nói với Trương Hàm: “Cậu là cậu Trương mà ông chủ đã nói đúng không”.
Trương Hàm khách sáo gật gật đầu.
“Xin chào dì Đường, tôi là Trương Hàm, dì gọi tôi Tiểu Hàm được rồi”.
“Được… Hai cháu vào phòng trước đi, dì nấu cơm xong rồi”.
Cất đồ xong, trước lúc mang lên bàn ăn, dì Đường gọi Trương Hàm lại.
Anh hơi ngạc nhiên nhưng vẫn đi theo bà ta.
“Tiểu Hàm à, ông chủ kêu tôi thay ông ấy hỏi cậu, cậu cảm thấy Y Y thế nào?”
Trương Hàm thầm thấy căng thẳng, anh làm ra vẻ nghĩ ngợi một lúc rồi mới trả lời.
“Xinh đẹp phóng khoáng có khí chất, giống như yêu tinh nhỏ”.
Trương Hàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-lot-xac/478608/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.