“Là Ninh Viễn Khánh gọi các người đến sao?”
“Ông Lương, tôi khuyên ông đừng nên hỏi nhiều, tới đây nhanh lên đi, thời gian còn lại cho bố con các người không còn nhiều đâu”.
Lương Đông nằm dưới đấy nghe thấy những lời này thì hoàn toàn ngơ ngác.
Mẹ nó, rốt cuộc là ai chứ, vì sao lại như thế?
Lương Triều Quốc cách nơi này cũng không xa, chẳng mấy chốc đã đến, nhìn thấy tình trạng bi thảm của con trai mình, hai mắt ông ta đỏ ửng.
“Bố… Vì sao lại như thế?”
Lương Đông vô dụng rơi nước mắt, hắn ta chưa từng phải chịu nỗi nhục nhã như thế bao giờ, tâm lý đã đến bên bờ vực sụp đổ rồi.
Lương Triều Quốc càng nghĩ càng giận: “Có phải con đắc tội một người họ Trương không? Đó là Thái tử của tập đoàn Tinh Thần đó!”
Sắc mặt Lương Đông cứng đờ, người họ Trương? Hình như đâu có đâu.
Đợi đã…
Trong đầu hắn ta đột nhiên nhớ đến Trương Hàm bị mình cảnh cáo trong quán karaoke.
Nhưng cũng đâu có khả năng, Mã Phi Dương nói cậu ta là một tên nghèo rớt mồng tơi mà.
Nhưng… trong những người tiếp xúc gần đây, chỉ có người đó họ Trương thôi.
Hoang đường, nhảm nhí.
Tên nghèo khổ Trương Hàm kia là Thái tử của tập đoàn Tinh Thần, chuyện như thế thật sự quá khó tin.
Rốt cuộc là chuyện gì thế này?
“Được rồi, các người đừng nói nhiều nữa, ngoan ngoãn cút khỏi thành phố Thanh Sơn thì còn có một con đường sống”.
Trong lời nói của người đàn ông áo đen đầy ý cảnh cáo.
Cuối cùng Lương Đông bị người áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-lot-xac/478590/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.