Trước cổng của một tòa chung cư sang trọng, hắn đánh xe vào trong hầm để xe rồi lôi nó bước đi.
Nhìn từng con số tầng đang đi lên mà đầu nó có cả ngàn câu hỏi, số tầng càng cao thì nhịp tim nó cũng tăng nhanh theo tỉ lệ thuận với đó. Kì thật nó đã gào khan cổ, đấm đá xe của hắn hay thét vào tai hắn đủ kiểu, nhưng tên này bây giờ chính là lấy im lặng mà đấu với nó. Hắn không nói, chẳng rằng, đối với mấy hành động đấm đá của nó thì cũng im lặng mà phòng thủ, bây giờ nó cũng đã rất mệt rồi, lười tiếp tục giằng co với hắn. Thang máy cuối cùng cũng dừng lại, cửa mở ra, nó lại bị hắn kéo đến một căn phòng đối diện, rồi nhìn hắn nhấn một dãy số, cửa mở ra, hắn lại thò tay khóa trái lại rồi cuối cùng cũng buông tay nó ra.
Bước về phía sofa đặt chính giữa phòng khách, rót rồi ngồi xuống uống một ngụm nước để trên bàn, cuối cùng lấy lại được hơi sức mà nhàn nhạt nhìn hắn đang từ phía cửa lại gần kia hỏi: “Cuối cùng anh đã nói được chưa, suốt từ nãy đến giờ im lặng chưa đủ sao?”
Hắn nghe vậy cũng không nói gì mà tiếp tục trầm mặc.
“Anh câm rồi hả?”, nó nhìn hắn như vậy thì cơn giận không biết từ đâu lại vô cớ xuất hiện. Có vẻ hắn cũng nhìn ra được nó đang tức giận, nên khi nó đang tính chửi hắn tiếp thì hắn lại lên tiếng: “Chúng ta kết hôn đi!”
“Cái gì?”, nó phun luôn cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-lanh-lung-va-tieu-thu-sieu-quay-dang-yeu/2470663/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.