Chap. Trở về…
-Chúng ta sắp hạ cánh trong khoảng mười lăm phút nữa. Xin quý khách vui lòng thắt dây an toàn và điều chỉnh ghế của mình theo tư thế ngồi thẳng - tiếng thông báo máy bay sắp hạ cánh vang lên làm nó đang trong trạng thái ngẩn ngơ bị giật mình…
Sân bay Tân Sơn Nhất,
Mưa mù, trời trở nên âm u ẩm ướt …
Kéo hành lý bước ra, cả người nó khoác lên một bộ đồ màu đen. Trên khuôn mặt nhỏ nhắn mang một cái kính màu đen, tóc thả ra lòa xòa ra trước mặt…
-Tiểu Thư!!! - bỗng lúc này một người đàn ông trung niên chạy đến mặt hớn hở gọi..
Nghe tiếng gọi nó giật mình nhìn sang.. Thấy ông ấy thì gật đầu mỉm cười một cái…
Biệt thự,
Xe chở nó vừa vào cổng, xong nó chưa kịp bước xuống xe thì đã thấy bóng dáng Thư Tâm hớn hở chạy ra la lên,
-Bác trai bác gái chị Vy tới nơi rồi ạ!!!!
Sau đó là một người phụ nữ trung niên coa khuôn mặt từ ái bước ra. Thấy nó thì vẻ mặt trở nên cưng chiều:
-Cái con bé hư đốn này! Trốn đi một mạch mất tăm mất tích giờ mới thấy trở về! Chắc là quên luôn hai ông bà già này rồi chứ gì?
-Mẹ nói gì vậy a? Không phải con đã về đây sao?- nhìn điệu bộ của mẹ nó, nó không nhịn được mà mỉm cười rồi lắc đầu.
-Nếu không phải Tiểu Tâm nó sang gọi con thì con có chịu về không? Thôi! Không nói nữa! Chúng ta mau vào nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-lanh-lung-va-tieu-thu-sieu-quay-dang-yeu/2470638/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.