Đêm xuống,
Trong căn phòng tối om không ánh đèn....nó đem tầm mắt thả xuống bên dưới qua lớp kính kia.... trên tay cầm điện thoại...
-Anh hai!!! Tại sao anh lại cố chấp như thế? Cái gì đã qua rồi,mất rồi saokhông để nó ra đi luôn đi.... cần chi ra sức níu giữ.. Để cuối cùng mình mình đau khổ....
-Đã bao năm qua, em biết là anh hối hận và dằnvặt lắm. Nhưng liệu các em ấy sẽ mong muốn thấy anh như thế này sao???Em sẽ không can thiệp vào cuộc sống hay suy nghĩ của anh. Chỉ hi vọnganh bỏ đi cái suy nghĩ này thôi!!! Tạm biệt..........
nói xong lời nó đem dòng thu âm vừa rồi gửi đi.....
Nó không dám đối mặt trực tiếp với anh hai... chỉ có cách này để nói với anh ấy thôi....
Nó cũng sẽ không biết rằng.....
cũng trong một căn phòng tối om như thế này nhưng là ở phía bên kia của trái đất. Một người con trai sau khi nghe giọng nói của nó.. thì nước mắtkhông tự chủ rơi xuống!!!!!!!
--------------------------------
Trái lại với không khí trầm lạnh trên phòng nó ...thì dưới lầu..
-Thư Tâm..!!! Chúng ta cạn. -Linh Linh một tay rót rượu một tay cầm nâng lên về phía Thư Tâm mà hăng hái cụng ly.....
-Linh Linh... Chị uống ít thôi! Uống nhiều vậy không tốt đâu.. -khác với Linh say khướt thì Thư Tâm lại chả có một hạt rượu nào vào bụng cả ... Khuôn mặt tỉnh bơ cố gắng giành lại ly rượu trong tay Linh.. Chỉ có điềukhông được..
-Gì mà không tốt chứ....?? Kệ chị, em không uống thìthôi!! Chị Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-lanh-lung-va-tieu-thu-sieu-quay-dang-yeu/2470601/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.