Cảm giác lúc này cùng với khi đó thật sự...rất giống nhau.
Nước từ bốn phía chèn ép nó..khiến nó khó thở.Cả người trở nên nặng trịch.Nó không giãy dụa cũng không kêu cứu.Chỉ yên lặng mặc cho cơ thể mình chìm vào trong là nước.Vì nó sợ sẽ như lúc đó.
Cho dù nó có cố gắng mấy đi chăng nữa thì kết quả vẫn không thể nào thắng nổi.Nếu không phải lần đó.............
Thì trên thế gian này đã chẳng còn tên của Lâm Yến Vy nó rồi.
Nó sợ nước sâu...sợ sự bao la của nó...sợ cảm giác bị nó nuốt chìm.Rất sợ!
Cho dù nó có thông minh,mạnh mẽ kiên cường đến mấy-cho dù là người đứng đầu Tứ Vương Nữ Tước thì sao!Cuối cùng khi đứng trước hồ nước sâu bao la nó vẫn không dám bước xuống.....Ác mộng lần đó.Thật sự đã ăn mòn và đi sâu vào tâm trí nó rồi.
Còn bây giờ...sự thật cũng vẫn vậy.Bản năng khao khát về sự sống trong nó đã chết hoàn toàn.Nó phó mặc cho số phận...
Và cũng hi vọng cái gọi là kì tích hoặc điều diệu kỳ sẽ lần nữa xảy ra....
Nhưng người ta thường nói may mắn sẽ không mỉm cười với bạn lần thứ hai.Cólẽ....lần này Lâm Yến Vy nó sẽ không víu bám cái cuộc sống này nữa rồi.
Trong làn nước.....khuôn mặt nó điềm nhiên như đang ngủ.Không có chút luyếntiếc với bất kỳ thứ gì trên cuộc sống này nữa......và cũng cả tình yêuđang cháy lên trong cơ thể nó.Tất cả đều không khiến nó có động lực vượt qua tâm lý bản thân...hoặc nói do tình yêu trong nó chưa đủ sâu hay cơn ác mộng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-lanh-lung-va-tieu-thu-sieu-quay-dang-yeu/2470575/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.