Nó cũng chả hứng thú với vụ được lên sân khấu này mấy.Chỉ là hơi bất ngờ vì người trên sân khấu kia lại là Jonson thôi.
Cái này gọi là có "duyên" sao.
Lúc vừa đến Venice cũng gặp.Sau khi cãi nhau với hắn cũng gặp.Rồi bây giờ lại gặp nữa....
Không biết lần gặp này là phúc hay họa đây.
Trầm tư suy nghĩ nên nó không để ý.Bỗng....... lúc này lại thấy ánh mắt của tất cả mọi người nhìn về phía mình.
Kinh ngạc ngẩng đầu lên thì thấy vẻ mặt tươi cười của Jonson.
-Andiamo! Siete invitati sul palco con me!
(Nào!Mời bạn bước lên sân khấu cùng tôi nào!)
Chậm chạp suy nghũ vài giây nó mới tiêu hóa nổi là tình hình hiện giờ là như thế nào.Đến lúc hiểu rồi
-ME(Tôi)-nó trợn mắt lên chỉ tay vào mình mà hỏi lại.
Nhìn hành động quá khích của nó
-Oh no no! Invito la gente al vostro amante!
(Ôi Không không!Người tôi mời là bạn trai của bạn kìa!)-Jonson thấy ý củamình bị hiểu lầm thì lập tức xua tay mà giải thích lại.
Nhưng có vẻ câu sau này cìn khủng bố hơn cả câu trước
-HIS(Anh ấy)-lần thứ hai nó trợn mắt ngạc nhiên.Mà lần này còn kinh ngạc hơn cả lần trước
-Piuttosto!
(Đúng vậy!)-Jonson gật đầu chắc chắn.
Hắn nãy giờ im lặng nhìn cái màn đang diễn ra này cuối cùng cũng lên tiếng.
-Non voglio
(Tôi không muốn)-lập tức từ chối luôn không nói nhiều gì nữa xoay người kéo tay nó đi.
Nó mặc dù kinh ngạc chút nhưng lại....
-Khoan đã-không biết nghĩ cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-lanh-lung-va-tieu-thu-sieu-quay-dang-yeu/2470568/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.