Nó bực mình lao ra khỏi cửa hàng quần áo.
-Dương Lãnh Phong chết tiệt.Dương Lãnh Phong đáng ghét....Đồ độc tài.Lúc nàocũng cho mình là đúng.Anh đi chết đi-nó vừa đi vừa giạm.chân mà lẩm bẩmchửi hắn.
Bỗng có một giọng nam dễ nghe gọi nó.
-Tiểu MỹNữ.Sao cô lại đi dạo một mình ở đây vậy?Bạn trai cô đâu?-Jonson vui mừng nhìn nó mỉm cười vì trong một ngày lại tình cờ gặp nó đến hai lần.Đúnglà có duyên mà.
Nó nghe thấy có tiếng gọi cũng không quay lại vì nghĩ không phải gọi mình.
-Cô gái.Rất vui được gặp lại-Jonson vội cầm lấy cánh tay nó lại.Vì sợ nó không nghe thấy.
Nếu cảnh này bị hắn thấy thì đảm bảo mai cả Venice được ăn giấm miễn phí.
Nhưng sự đời thường thì không như ý.
Đúng là ghét của nào trời trao của đó.
Bởi vì....
Xa xa có một cột băng di động đang tỏa ra mùi chua của giấm.Và ánh mắt đủ giết người.
Tại vì
Hắn thấy nó giận thì vội vã đuổi theo.Tìm mãi mới thấy cái bóng dáng nhỏ nhỏ mảnh khảnh của nó.
Lại thấy nó cùng cái tên chết tiệt kia đang níu níu kéo kéo nhau.
Thật tức chết hắn mà.
Còn nó bị giật mình nhìn cánh tay bị người khác kéo.Rồi ngẩng lên nhùn thấy khuôn mặt một người đàn ông
-Chúng ta quen nhau sao??-nó lạnh nhạt hỏi rồi nhìn chằm chằm vào tay mình.
Lúc này Jonson mới xấu hổ thả tay nó ra mà giải thích
-Cô gái cô không nhớ tôi sao.Lúc sáng nay cô và bạn trai cô có hỏi tôi đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-lanh-lung-va-tieu-thu-sieu-quay-dang-yeu/2470548/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.