Chương trước
Chương sau
Hắn k nói gì.Nhưng nhìn bàn tay cầm vô lăng bị ghì đến nổi gân xanh lên thì biết là hắn vô cùng giận.

Nó biết điều đổi giọng

-Dương thiếu.Anh bị làm sao vậy.Đang yẻn đang lành thì kéo tôi lên xe làm gì.

Hắn vẫn như cũ ngay cả môi cũng k thèm nhếch.

-Haizzz....thôi kệ đi.Bất quá có chuyện gì mai rồi tính.Bây giờ anh thả tôi xuống đi.Tôi tự bắt xe về được.

Vẫn k nói gì.

-Này Gió Lạnh.Anh bị điếc hay sao vậy.Tôi bảo thả tôi xuống-nó k thèm nhỏ nhẹ nữa mà la ầm lên.

Mà người ngồi bên cạnh vẫn im như tờ.

Thế là một cảnh đặc biệt diễn ra.Đủ để viết báo hài.

Trong chiếc Bentley sang trọng có một người phụ nữ điên gầm gào.Còn người tài xế anh tuấn thì từ đầu đến cuối chủ im lặng

Bất quá k có tòa soạn nào dám đăng đâu.

Vì đảm bảo nó và hắn vác mìn cho nổ luôn cả tòa soạn ý chứ.

*-*-*

Tại sân bay tư nhân nhà hắn.

Hắn lái xe đến.Ném chìa khóa cho trợ lý rồi lôi nó lên máy bay tư nhân đã đậu sẵn ở đấy.

Nhưng lần này sao nó để hắn lôi đi chứ.

Siêu cao thủ Karatedo với teakwondo đó nha.

Thế là nó động thủ.Hắn nhanh nhẹn thoát được.

Rồi k nói nhiều lời đem nó vác lên vai như vác heo đi thẳng vào khoang máy bay.

Làm hại ruồi bay hết vào miệng phi công người hầu và cả anh trợ lý nữa.

Lý do :há miệng quá to.

-Này này.Dương Lãnh Phong anh làm cái trò gì vậy hả.Thả tôi xuống-nó nằm ngang trên vai hắn mà la oai oái.

Hắn cứ mặc kệ.Bước vào xong cửa tự động đóng vào.

-Xuất phát đi-lúc này hắn mới mở miệng ra bảo phi công.

-Dạ.

-Khoannnnnnnnn........Đi đi đâu.Tôi k đi đâu hết.huhu.Mẹ ơi cứu con con bị bắt cóc-nó nghe vậylập tức phản đối.Rồi than trời than đất.

-Em yêu.Chúng ta phải đi du lịch tình yêu đó-hắn đem mặt ghé sát mặt nó cảnh cáo

Nuốt nước bọt cái ực.

-Nhưng tôi chưa đồng ý

-Hửm.....-hắn giọng lười biếng nhưng độ cảnh cáo cao mà nhìn lại nói.

-Hì Dương thiếu.Anh chỉ cần hắt hơi một cái là có cả đám con gái đi theoanh.Cần gì bắt tôi đến đây-nó chỉ giỏi nhất là đi vỗ mông ngựa ngườikhác thôi.

-Em nói câu nữa tôi lập tức hôn em-(Pule.sao anh bá đạo vậy chứ.hihi.Nhưng e thích.haha)

Nó nghe vậy thì dám nói câu nữa mới lạ.Trong lòng khẳng định.Dương lãnhPhong mà nói vô sỉ thứ hai.Chắc chắn k ai dám xưng thứ nhất.

Thôi kệ anh ta.Nó đi ngủ đây.Dù gì cũng k thoát được.Thì nằm yên hưởng phúc k sướng hơn à.Được đi chơi mà lại.haha

Thế là Vy nhà ta ôm luôn cái giường bông cực kỳ ấm mà ngủ.

Chỉ một lúc sau tiếng thở đều đều của nó vang lên chứng tỏ đã đi gặp Chu Công rồi.

Nhìn nó lúc này hắn chỉ biết lắc đầu.Vừa nãy thì khóc om tỏi kêu la điếc tai.

Bây giờ thì lại ôm chăn mà ngủ như cún con.Nhưng cái người con gái nắng mưa thất thường này lại khiến cho tim hắn cũng nắng mưa thất thường luôn.

Thậy khó hiểu.

Nó lúc này như thế này yên bình trẻ con đến mức hắn quên luôn cơn giận vừa nãy.

Ngồi nhìn nó ngủ một lúc.Hắn cũng tới một cái giường khác nằm xuống ngủ.Cả ngày hôm nay hắn thật sự quá mệt mỏi rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.