Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152
Chương sau
Hắn k nói gì.Nhưng nhìn bàn tay cầm vô lăng bị ghì đến nổi gân xanh lên thì biết là hắn vô cùng giận. Nó biết điều đổi giọng -Dương thiếu.Anh bị làm sao vậy.Đang yẻn đang lành thì kéo tôi lên xe làm gì. Hắn vẫn như cũ ngay cả môi cũng k thèm nhếch. -Haizzz....thôi kệ đi.Bất quá có chuyện gì mai rồi tính.Bây giờ anh thả tôi xuống đi.Tôi tự bắt xe về được. Vẫn k nói gì. -Này Gió Lạnh.Anh bị điếc hay sao vậy.Tôi bảo thả tôi xuống-nó k thèm nhỏ nhẹ nữa mà la ầm lên. Mà người ngồi bên cạnh vẫn im như tờ. Thế là một cảnh đặc biệt diễn ra.Đủ để viết báo hài. Trong chiếc Bentley sang trọng có một người phụ nữ điên gầm gào.Còn người tài xế anh tuấn thì từ đầu đến cuối chủ im lặng Bất quá k có tòa soạn nào dám đăng đâu. Vì đảm bảo nó và hắn vác mìn cho nổ luôn cả tòa soạn ý chứ. *-*-* Tại sân bay tư nhân nhà hắn. Hắn lái xe đến.Ném chìa khóa cho trợ lý rồi lôi nó lên máy bay tư nhân đã đậu sẵn ở đấy. Nhưng lần này sao nó để hắn lôi đi chứ. Siêu cao thủ Karatedo với teakwondo đó nha. Thế là nó động thủ.Hắn nhanh nhẹn thoát được. Rồi k nói nhiều lời đem nó vác lên vai như vác heo đi thẳng vào khoang máy bay. Làm hại ruồi bay hết vào miệng phi công người hầu và cả anh trợ lý nữa. Lý do :há miệng quá to. -Này này.Dương Lãnh Phong anh làm cái trò gì vậy hả.Thả tôi xuống-nó nằm ngang trên vai hắn mà la oai oái. Hắn cứ mặc kệ.Bước vào xong cửa tự động đóng vào. -Xuất phát đi-lúc này hắn mới mở miệng ra bảo phi công. -Dạ. -Khoannnnnnnnn........Đi đi đâu.Tôi k đi đâu hết.huhu.Mẹ ơi cứu con con bị bắt cóc-nó nghe vậylập tức phản đối.Rồi than trời than đất. -Em yêu.Chúng ta phải đi du lịch tình yêu đó-hắn đem mặt ghé sát mặt nó cảnh cáo Nuốt nước bọt cái ực. -Nhưng tôi chưa đồng ý -Hửm.....-hắn giọng lười biếng nhưng độ cảnh cáo cao mà nhìn lại nói. -Hì Dương thiếu.Anh chỉ cần hắt hơi một cái là có cả đám con gái đi theoanh.Cần gì bắt tôi đến đây-nó chỉ giỏi nhất là đi vỗ mông ngựa ngườikhác thôi. -Em nói câu nữa tôi lập tức hôn em-(Pule.sao anh bá đạo vậy chứ.hihi.Nhưng e thích.haha) Nó nghe vậy thì dám nói câu nữa mới lạ.Trong lòng khẳng định.Dương lãnhPhong mà nói vô sỉ thứ hai.Chắc chắn k ai dám xưng thứ nhất. Thôi kệ anh ta.Nó đi ngủ đây.Dù gì cũng k thoát được.Thì nằm yên hưởng phúc k sướng hơn à.Được đi chơi mà lại.haha Thế là Vy nhà ta ôm luôn cái giường bông cực kỳ ấm mà ngủ. Chỉ một lúc sau tiếng thở đều đều của nó vang lên chứng tỏ đã đi gặp Chu Công rồi. Nhìn nó lúc này hắn chỉ biết lắc đầu.Vừa nãy thì khóc om tỏi kêu la điếc tai. Bây giờ thì lại ôm chăn mà ngủ như cún con.Nhưng cái người con gái nắng mưa thất thường này lại khiến cho tim hắn cũng nắng mưa thất thường luôn. Thậy khó hiểu. Nó lúc này như thế này yên bình trẻ con đến mức hắn quên luôn cơn giận vừa nãy. Ngồi nhìn nó ngủ một lúc.Hắn cũng tới một cái giường khác nằm xuống ngủ.Cả ngày hôm nay hắn thật sự quá mệt mỏi rồi.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152
Chương sau