Trái ngược với Linh và Minh.Nó và hắn k vội cũng k chơi gian.
Nó ngồi im đợi.Mặc dù tâm trạng có chút hồi hộp và lo lắng lỡ người nào k may bắn nhầm nhà nó thì chết chắc.
Còn hắn thì cứ bình tĩnh cầm theo cung tên đi ngắm từng lỗ một.Theo linh cảm và con tim dẫn đường.Hắn có niềm tin hắn sẽ tìm được nó.Nhất định.
Xuyên qua k biết bao nhiêu cái lỗ nhỏ rồi hắn vẫn chưa tìm thấy nó.Chả lẽ đi qua rồi hắn k biết?????Chẳng lẽ hắn thật k tìm được nó???Hay có tên nào bắn trúng nhà nó rồi???
Một tia bất an xẹt qua lòng hắn nhưng rất nhanh rồi biến mất.
Hắn cười tự giễu?Dương Lãnh Phong!Mày lúc nào thì biết lo lắng thế này rồi.Tình cảm của mày dành cho cô ta đâu phải thật...Là do.............nên mày mới muốn tiếp cận cô ta để co ta yêu mày thôi.
Làm gì có chuyện mày thật sự yêu con nhỏ đó.Không thể nào.
Bất quá bây giờ hắn càn loại bỏ ý nghĩ trong đầu mà quyết tâm đi tìm nó.
Nếu k Dương Lãnh Phong hắn thành kẻ bại trận.
Hừ?Kẻ bại trận?Từ này sẽ k bao giờ xuất hiẹn trong từ điển của hắn!Đợi đấy...
Trong khi hắn loại bỏ lo lắng khí thế bừng bừng thì nó lại đổ hết cả mấy trăm khối giọt mồ hôi vì quá lo lắng
Đợi lâu thế rồi mà k thấy động tĩnh gì cả.Sẽ k phải hắn nhắm lộn người chứ?????
Đúng lúc này...
Bùng......
Một tiếng vang lên.Cái trái tim bé nhỏ treo ở phía trước nó bị người ta bắn trúng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-lanh-lung-va-tieu-thu-sieu-quay-dang-yeu/2470529/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.