-Ba mươi vòng?Cô nghĩ tôi là trâu bò chắc-nó tức bà này.Mẹ nó cái sân to như cái quảng trường chạy một vòng đủ chết mà bảo chạy ba mươi vòng khác nào đi tự tử
-Bà giỡn mặt tôi đấy à?Ba mươi vòng?Có ngon bà ra chạy tôi xem-Linh cũng tức không kém.
Bà cô nghe vậy thì tức đến trào máu mắt.Sau không chịu nổi nữa bật khóc huhu.Đúng lúc đó thầy quản sinh nổi tiếng biết "thương hoa tiếc ngọc" đi qua.
-Có chuyện gì vậy?
-Ô ô thầy Minh hả...huhu.......oa-bà cô thấy có người còn khóc to hơn
Ông thầy Minh ôm lấy bà ta đang khóc hỏi
-Có chuyện gì cô kể tôi nghe xem nào?
-Ô ...huhu....Mấy em này ngồi trong....lớp nói chuyện riêng.Tôi nhắc nhở mà mấy em ấy không chịu nghe còn quát tôi.Huhu.tôi phạt mấy em ấy mà mấy em ấy còn chống đối tôi......huhu-Bà ta ấm ức kể
Nó nghe xong thấy bà ta kể cũng tạm được không thềm dầu thêm mỡ gì vào thì im lặng.
- Mấy em......Được rồi mấy em ra chạy 50 vòng sân cho tôi-ông thầy Minh quát lên
Bọn nó nghe vậy tức lắm nhưng mình cũng có chỗ sai nên hậm hực ra sân bắt đầu chạy.Thấy bọn nó chịu ra sân chạy bà cô vui lắm.Nhưng vẫn nũng nịu nhỏ giọng nói
-Cảm ơn thầy Minh.Nếu không có thầy mấy em ấy chả coi tôi ra gì nữa
-Không có chuyện gì.Mấy học sinh nghịch ngợm như thế này tôi gặp thường xuyên.Lần này chỉ là tình cờ.Mà đây cũng là trách nhiệm của tôi.Cô Ảnh không cần khách khí
-Dù sao cũng cảm ơn thầy.Lát về tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-lanh-lung-va-tieu-thu-sieu-quay-dang-yeu/2470387/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.