Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137
Chương sau
Ánh sao thứ 7 : Cuộc nổ súng trên chiến trường giả __________________________ '' nhìn đây , đây là mục tiêu mà cậu phải thực hiện . '' Chỉ tay vào những tấm bia cách xa hàng trăm mét Diệp Hân nói giọng đầy sự thách thức '' nào thì chiến '' '' sẵm sàng chưa ? '' '' rồi '' Trường xuân nói 1 chữ mang đầy sự quả quyết 1...2...3 PẰNG...PẰNG ...PẰNG ...BỤP NHỮNG tiếng nổ súng kinh hoàng vang lên trong đấu trường yên tĩnh . từng tấm bia đổ dần . Vừa bắn Diệp Hân vừa nhìn nó , quả nhiên đúng như cô nghĩ đó vẫn là cô gái của ngày xưa . Qua bài luyện tập này thôi cô có thể an tâm rồi ... Giờ giới sát thủ đang rất cần người mà nhóm của Diệp Hân lại đang thiếu người nên cô nhất thiết cần Xuân Có thể nói cô tìm lại xuân cũng 1 phần vì lợi ích riêng nhưng đa số phần trăm cô vẫn rất vui khi được gặp lại Xuân Rồi đột nhiên khi đang bắn thì Diệp Hân chuyển mục tiêu còn chưa kịp bóp súng cho đạn ra thì cô đã bị 1 cú đá làm cho chiếc súng văng ra ngoài '' good , verry good , đây chính xác là điều tớ cần , nhanh , nhạy và quả quyết trong bất cứ trường hợp nào '' ''giờ thì cậu không cần phải giải thích thêm về lí do đó nữa đâu '' '' sao cơ '' Diệp Hân thắc mắc hỏi lại Xuân '' mình đã hiểu được lí do vì sao rồi nên hãy cứ tự nhiên '' '' cậu...đồng ý chứ ? '' '' được ....mình đồng ý '' Mặc dù trước lúc trả lời Xuân có chút do dự nhưng cuối cùng cô vẫn chọn cách đó để mà giải quyết mọi thứ Sau tất cả , cô nhận thấy cuộc sống sát thủ vẫn là cuộc sống tự do tự tại với cô Nó mặc dù gắn bó với cô không quá lâu nhưng mà trong khi làm việc của 1 sát thủ cô cảm nhận được ...mọi việc luôn được thuận theo ý mình . '' chúng ta ... phải sang... Washington '' '' wa...washington ? '' '' sao vậy ? '' '' chúng ta ....làm việc bên đó ? '' '' uk '' '' chúng ta có chủ quản lí sao ? '' '' uk, chủ của chúng ta là 1 băng nhóm xã hội đen khét tiếng đứng thứ 3 trong khu vực washington '' '' mình ...muốn hỏi cậu chuyện này '' '' cậu nói đi '' '' ai đứng đầu trong giới mafia ở washington vậy ? '' '' mình chịu thôi '' '' làm sao cậu có thể không biết chứ ? '' '' thì...mình đã lưu lạc ở VN gần 2 năm trời thì làm sao biết được thằng nào đã lên chức thứ 1 '' '' vậy trước kia là ai ? '' '' hình như là Hồng gia '' '' ồ ...uk ...vậy bao giờ mình đi ? '' '' ngày mai , cậu cũng lo chuẩn bị cho việc rời khỏi giới showbiz đi là vừa '' '' uk , chuyện đó để mình tính sau '' '' uk , nhớ hen '' '' umk '' Sau khi bóng dáng của Diệp Hân đã khuất dần sau cánh cửa đấu trường nó như không còn sức mà đứng thêm nữa washington , đến đó đồng nghĩa mới việc nó sẽ phải đến nơi mà đang có hắn Không...nó không muốn đâu ....không muốn Nó vẫn còn yêu hắn ...yêu nhiều lắm ...chưa 1 đêm nào nó ngừng nghĩ về hắn chưa 1 đêm nào nó ngừng lại giấc mơ về hắn Vì vậy nó càng không muốn gặp lại hắn .... nó chắc chắn giờ gặp lại hắn chẳng coi nó là gì...không là gì trong đời hắn cả
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137
Chương sau