Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137
Chương sau
Chiếc xe buýt chạy đến 1 con đường rồi dừng lại tại đó . nó bước xuống thị trấn đó rồi Alex cũng xuống theo . Chiếc xe màu vàng vẫn bám theo 2 người nhưng lại ở 1 khoảng cách rất xa . Từ phía đó Tiểu Mễ nhìn thấy Alex cứ bám theo nó và cứ giống như 1 kẻ định cướp giật nên liền xuống xe và chạy đến đó thật nhanh . Đúng lúc Alex đang định động vào vai nó thì đột nhiên ăn trúng 1 chưởng'' giáng long thập bát chưởng '' của Tiểu Mễ BỘP '' Á '' Nghe thấy tiếng thét nó liền quay lại thì chạm đúng mặt của Tiểu Mễ '' ơ ...'' '' Xuân . là cậu thật sao ? cậu quay về VN rồi thì tốt quá '' Có lẽ không che giấu nổi sự vui mừng Tiểu Mễ nắm lấy tay nó nhảy tưng tưng '' Tiểu Mễ ? Sao cậu lại ??? '' '' trời ơi , còn sao trăng gì chứ , mình nói chuyện 1 chút đi '' '' này cô kia ...'' Vừa lúc tiểu Mễ kéo nó đi thì Alex liền vỗ nhẹ vào vai tiểu Mễ quay lại với 1 vẻ hất hàm Tiểu Mễ hỏi '' nàm thao ? '' '' cô đánh tôi là có ý gì hả ? '' '' đánh không đúng chắc , định móc túi người ta như anh tôi không đưa lên dồn cảnh sát thì thôi nhé ! '' '' hả , móc túi ? '' Lúc đó cả nó và Alex cùng ngạc nhiên nhìn Tiểu Mễ '' không phải đâu , Alex là bạn mình khi học bên Pháp '' '' bạn gì chứ ? bạn trai thì có '' '' Bạn trai ? '' _ Tiểu Mễ ngơ ngác khi nge câu bạn trai thì có của Alex '' uk '' '' thôi đi nhá , Xuân có bạn trai rồi , hơn nữa còn đẹp trai hơn cậu gấp bội lần cậu '' '' Tiểu Mễ thôi đi ...'' '' mình có chuyện riêng nói cậu , đi theo mình ...'' Kéo nó đi thật nhanh ra 1 quán cafe gần đó Tiểu Mễ gọi 2 cốc sinh tố rồi bắt nhanh vào chuyện '' cậu...quay về với Long đi ,anh ấy hiện giờ đang rất đau khổ vì cậu đó '' '' Tiểu Mễ à ...chuyện này nhất thiết là không thể nào đâu . Mình hiện giờ chỉ có thể là 1 bóng đã khuất với anh ấy thôi . cậu dừng nhắc nữa '' '' uk , 1 cái bóng . Cậu là 1 cái bóng , vậy thay vì 1 cái bóng cậu hãy trở về 1 con người bình thường như ngày xưa đi '' '' :) mình giờ thì còn gì chứ ? nhà không , tiêng không , gia đình không '' '' Nhưng Xuân à ...'' '' Chuyện của Long đã trở thành quá khứ với mình rồi , hiện giờ mình chỉ có thể hướng tới tương lai mà bước tiếp thôi , tạm biệt Tiểu Mễ '' Bước chân xa dần sau cánh cửa , nó đi với 1 tốc độ chầm chậm . 1 cảm giác u buồn bao lấy nó ánh nắng của hoàng hôn làm cho bóng nó dưới lòng đường thật cô đơn 1 màu u ám trong mắt nó , con đường phía trước nó biết sẽ rất khó đi con đường phía trước , nó biết rấ dài và con đường phía trước nó biết sẽ còn nhiều đau thương nếu thiếu đi tình yêu và sự che chở của hắn Bỗng nhiên...lệ trên mắt nó lại chợt lăn dài trên khuôn mặt Đau buồn rồi sẽ qua đi ...trước kia nó cũng chưa phải là chưa chịu cảnh rời xa hắn bao giờ nên bây giờ chỉ có thể câm nín mà đi tiếp Nó sẽ làm thật tốt ...làm tốt như khi nó lấy can đảm to lớn nhất của mình để rời xa hắn Lúc đó ...nó đã phải cào xé đến nát con tim này Cắn răng chịu đựng tất cả ...tình yêu này ...sẽ mãi mãi tồn tại trong tâm trí nó
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137
Chương sau