Một đóa hoa phú quý ở nhân gian
Sau khi lên bờ, ánh sáng quanh thân người nọ đã biến mất, một khối kiếm trụy bằng bạch ngọc rơi trên ngực hắn, mặt ngọc mờ mờ và tỏa ra luồng linh khí cùng màu, có thể thấy, chính là kiếm trụy đã cứu người này một mạng, trong lòng Tề Thiên Dương khẽ động, vương tay lấy kiếm trụy.
Chất liệu làm kiếm trụy có hơi kỳ lạ, nhìn không ra giống cái gì, cả khối trơn bóng, sờ vào rất mịn, được khắc thành hình dạng cánh hoa đào, mặt trên sạch sẽ sáng trong, đưa tới gần, phảng phất còn có thể ngửi thấy hương hoa đào, phía dưới treo một đoạn tua rua xanh nhạt, xúc tua man mát do dùng giao ti bện thành, tuy không hiếm có như giao hoàng ti, nhưng giao ti đồng sắc với kiếm trụy cũng rất ít. Tổng thể mà nói, là một thứ đồ chơi vô cùng tinh xảo, bất quá kiếm tu thiên hạ đều là một mạch thừa kế truyền thống mộc mạc, một khối kiếm trụy đã chế tác tinh xảo như vậ… Thật đúng là hiếm thấy.
Tề Thiên Dương liếc Sở Hàn Phi, thấy trong mắt hắn có cảm xúc không rõ thoáng qua, khóe miệng nhếch lên, sờ sờ kiếm trụy, ký ức lúc trong kính tam sinh tam thế cuồn cuộn ập vào đầu. Muốn nói kiếm tu thiên hạ đều mộc mạc thì không sai, chỉ là ai bảo Thượng Quan Hồng Phi là một kiếm tu nửa đường xuất gia cơ chứ? Hắn là một đóa hoa phú quý ở nhân gian, thích đồ sặc sỡ, trang sức đẹp, áo gấm lụa là, yêu tất cả những thứ tinh xảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-kiem-che-mot-chut/922936/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.