Chào hỏi sơ qua, mọi người ngồi xuống, Tề Thần Hiên cũng không nhiều lời, nói ngay vào điểm chính: “Vân Tĩnh đạo hữu tới gặp ta có chuyện gì sao?”
Vân Tĩnh tôn chủ khẽ gật đầu, “Tề đạo hữu đúng là người ngay nói lời thẳng thắn, tại hạ cũng không vòng vo làm gì, bộ dạng hôm nay của ta, khó khăn lắm mới còn vài đứa đệ tử hiếu thuận, không muốn rời khỏi, nhưng bọn nó dù có thế đi nữa, ta đây, lại không thể không suy nghĩ cho chúng, đây là mấy đồ nhi của ta, tuy rằng không thể coi là tư chất vô song, cũng có vài chỗ đáng khen, thái độ làm người của Tề đạo hữu quang minh lỗi lạc, vì vậy đành mạo muội, bỏ cái mặt già này cầu xin Tề đạo hữu, hy vọng Tề đạo hữu nhận lấy mấy đứa nhỏ này.”
Ông nhẹ giọng than thở: “Đệ tử ký danh cũng được, chỉ cần sau khi ta chết đi, bọn chúng không đến mức bị ta liên lụy là tốt rồi.”
Thiên tài luôn có quyền tùy hứng, Vân Tĩnh tôn chủ còn trẻ, tự nhiên đã từng trải qua một quãng thời gian lông bông, đắc tội quá nhiều người.
Lời này của ông vừa dứt, Quý Phong phản ứng đầu tiên, không thể ngờ bật thốt lên: “Sư phụ! Người đã nói sẽ không đuổi chúng con đi mà!”
Phía sau hắn một cô gái mặc y phục màu vàng cũng vội nói: “Sư phụ!”
Đỗ Song chân thành nói: “Một ngày làm thầy, cả đời là thầy, sư phụ, chúng con sẽ không đi.”
Vân Tĩnh tôn chủ lắc đầu, “Ta bây giờ đã không còn cách nào tu luyện nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-kiem-che-mot-chut/922899/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.