Đợi thêm… năm trăm năm nữa thì sao?
Sau khi bị xoa trọc đầu, cục cưng Tề Sở không còn gì để nuối tiếc nữa, cả nhà họ Tề phải dỗ dành thế nào tạm không đề cập tới, kể chuyện đại hồ ly sau khi trở về tộc đi, nó được cả tộc nhiệt liệt hoan nghênh, hai chú hồ ly lông trắng muốt chậm rãi đi bên nhau, bạn đời của đại hồ ly là một con hồ ly vô cùng xinh đẹp, càng nhìn nó lại càng thấy thích, thân thiết liếm lông cho đối phương.
“Chít chít? Chít chít chít chít chít!” Khoan đã? Cái trứng ngươi ôm khi nãy đâu rồi?
Đại hồ ly đắc ý giũ giũ bộ lông trắng như tuyết của mình, “Chít chít chít!” Tặng ân nhân rồi!
Động tác liếm lông của hồ ly xinh đẹp khựng lại, trợn tròn mắt: “Chít chít?” Tặng rồi?
Đại hồ ly vẫn chưa nhận ra có gì không đúng, nó gật đầu, định tiếp tục liếm lông cho đối phương, lập tức ăn một vuốt vào mặt.
“Chít chít chít! Chít chít! Chít chít chít chít chít!” Người khác mong con lẽ nào chúng ta thì không sao? Năm trăm năm mới được một quả trứng mang thai mà còn đem đi tặng người ta! Ngươi rộng lượng quá ha!
Lần đầu tiên bị hồ ly trong lòng trách cứ (~người trong lòng),đại hồ ly đau lòng sụt sịt nước mũi, “Chít chít…” Ta tưởng ngươi sẽ sinh con cho ta mà…
Hồ ly xinh đẹp trợn mắt: “Chít chít chít! Chít chít!” Ngươi đang đùa hả! Ta là hồ ly đực!
Đại hồ ly: “… … …”
Trên lãnh địa của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-kiem-che-mot-chut/2511923/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.