Đại ca thật sự thấu hiểu lòng người.
Đau, cả người đều đau.
Tề Thiên Dương nằm trên giường, sắc mặt trắng bệch, cậu vốn không mập, cằm gầy nhọn, càng thêm nổi bật làm người thương cảm, cho dù không nhìn thấy tình cảnh bên trong, thỉnh thoảng một tiếng gào thét không đè nén được của cậu cũng làm cho tim người ta thấp thỏm.
Thì ra trên cõi đời này có người, trời sinh đã khiến người ta đau lòng.
Sở Hàn Phi kính cẩn theo sát Tề Viễn Hàng, tâm tư từ lâu đã bay vào trong phòng.
“Ngươi còn muốn bàn cho ra lẽ? Cái tên Trầm Lăng kia là thá gì mà dám động thủ với Dương nhi? Trầm Viễn Thanh! Ngày hôm nay nếu Dương nhi có gì bất trắc, ta tự mình lên Ngũ Thành Minh để phụ thân trừng trị ngươi!” Tề phu nhân mỹ mạo mà không mất đi anh khí tức giận vung trường tiên đỏ rực lên, mạnh mẽ quật nát nền nhà xây bằng kim lân thạch, lưu lại một vết tích dữ tợn.
Nguyên bản thật cao hứng tới làm khách, ai ngờ đâu trà còn chưa kịp uống một ngụm, hạ nhân vội vội vàng vàng đến báo, nói Lăng thiếu gia bị Tề nhị công tử đánh chết!
Sắc mặt Trầm Viễn Thanh không tốt, dù là ai trong vòng một năm bị đánh chết hai nhi tử sắc mặt cũng đẹp không nổi, chủ yếu hơn chính là mất mặt. Trầm Bắc Dương cùng chất tử đều là Kim Đan trung kỳ, chết rồi có thể nói là không cẩn thận thất thủ, nhưng Trầm Lăng một người sẽ trùng kích Nguyên Anh trung kỳ cũng chết trong tay y, đây không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-kiem-che-mot-chut/243452/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.