Nhìn sắc mặt Tiêu Hànđột nhiên ngưng trọng, trong lòng ta vô cùng kinh hoảng, nhưng lại cóchút không hiểu, vì vậy ta ngẩng mặt lên nhìn thẳng Hàn vương nói:
“Hoàng thượng, có chuyện gì vậy? Tờ giấy này có vấn đề sao? Ngươi rốt cuộc đang nói cái gì?
Nghe vậy, mặt Hàn vương càng thêm xanh mét. Cặp mày kiếm dựng ngược, chòngchọc nhìn ta, rồi sau đó cầm giấy tuyên thành lên, đọc: “Một ngày khôngthấy, như cách ba thu. Xuân Tiêu, ở trong cung dù có chuyện gì cũng phải nhẫn nhịn, bảo trọng, đợi ta chuẩn bị tốt, sẽ đến đón ngươi.”
Quả nhiên giống lời Qua Tử huynh sẽ nói, cũng là chuyện hắn sẽ làm, buôngxuống băn khoăn trong lòng, không phải là Qua Tử huynh lén sai ngườimang giấy vào, kết quả ta còn chưa nhìn, đã bị đuôi mắt của Hàn vươngphát hiện?
Qua Tử huynh a Qua Tử huynh, ngươi cũng đã lập giađình, chuyện này cần gì phải nhớ mãi không quên chứ? Cho dù hôm nayngươi đưa ta ra ngoài thì sẽ thế nào? Cuộc sống ngoài hoàng cung, cũngsẽ không hơn, ta cũng không muốn bị Hàn vương truy sát. Có chút chột dạquay đầu đi, không dám nhìn vẻ mặt thịnh nộ của Hàn vương nữa, tronglòng nghĩ, nam nhân này. . . Sẽ không nhẫn tâm đem chúng ta ngâm lồngheo chứ?
Nhìn thấy hành động tránh né của ta, ánh mắt Tiêu Hàncàng rét lạnh, ở trong đó như đang bùng lên ngọn lửa mãnh liệt (câu nàykhông vô lí đâu nhớ).
Lúc đó, ta nghĩ, dầu gì lão tử cũng đã từng là nam nhân, tất hiểu cảm giác bị đội nón xanh vô cùng nhục nhã. Cảmgiác bị người yêu cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-hu-hong-xuyen-qua-thanh-hoa-khoi/1632515/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.