Nhàn phi ngồi ởtrên tháp, bộ dáng tinh thần không yên, xem múa hát không quá bao lâu,nàng liền đứng dậy tuyên bố yến hội giải tán. Tiểu hoàng đế ngay sau đóliền cùng Nhàn phi đi đến Nhan cung. Ta có chút không rõ tâm tư của hắn, nhìn biểu hiện hôm nay của hắn, hắn giận Nhàn phi, vậy tối nay đi đếncung nàng, rốt cuộc là đi giáo huấn hay đi vỗ về? Bởi vì sau lưng Nhànphi có thế lực nhà mẹ đẻ, còn có thái hậu?
Ta cũng không muốnnghĩ nhiều như vậy, các cung phi từ từ thối lui, đến khi ta ngớ ra thìphát hiện chỉ còn mình với Nguyễn Chỉ cùng Nhã Ca. Nguyễn Chỉ nắm tay áo Nguyễn Dự, chu môi làm nũng, đúng bộ dáng muội muội với ca ca.
Ta lại cảm thấy trong lòng có chút buồn phiền. Nếu không phát tiết thìthật là khổ sở. Phân phó Nhã Ca cùng Nguyễn Chỉ về cung trước, ta liềnmột mình đi đến Lạc hồ, trong lòng cảm thấy vô cùng rối loạn, khiến chotâm tư ta vô cùng mơ hồ.
Cảm giác như thế, mới xuất hiện một lần khi ta bị mối tình đầu Tiểu Nguyệt đá, đến giờ cũng thật lâu chưa có loại cảm giác này.
Trăng sáng bị mây che khuất, cuối cùng từ sau đám mây thẹn thùng lộ ra nửagương mặt, dát ánh bạc đầy đất. Ánh trăng sáng tỏ, sáng như ban ngày.Lòng ta than nhẹ, coi như lão thiên gia giúp đỡ ta, mới vừa rồi nếu ánhtrăng sáng ngời như vậy, ta nhất định sẽ không thể chạy đi hạ dược Nhànphi.
Không biết đi tới đâu, ta thấy một tảng đá to rất bằngphẳng, liền ngồi lên, gió thổi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-hu-hong-xuyen-qua-thanh-hoa-khoi/1632483/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.