“Hoàng đế, ngươi nhìnxem Nguyễn hiền phi mới phong không biết quy củ như thế nào, nhìn xemnàng đem Vị Ương cung của ai gia thành cái gì!”
Thấy tiểu hoàngđế, khuôn mặt nghiêm nghị mới vừa rồi của thái hậu dịu xuống, hơi chútkhông cam lòng nói. Đại khái, tiểu hoàng đế không xuất hiện mà chỉ cóta, vẫn là không cam lòng.
Ta hạ mắt, quyết định không để ý nàng, cũng không nhìn nữa, dù sao chủ nhân chân chính tới, có chuyện gì liềnđể cho tiểu hoàng đế chịu là được. Chỉ thấy hoàng đế trong ngực ômNguyễn Chỉ, không nhanh không chậm nói:
“Mẫu hậu, theo như vi thần mới vừa thấy, Vị Ương cung như vậy tựa hồ là chính mẫu hậu. . .”
“Ngươi! Ngươi cư nhiên che chở cho tiện nhân này!”
Thái hậu đột nhiên cắt đứt tiểu hoàng đế, sắc mặt có mấy phần dữ tợn nói.
“Mẫu hậu, xin chú ý lời nói của ngài, dù sao tuổi tác đã cao, chuyện hậucung nhi thần không dám làm phiền mẫu hậu quan tâm nữa. Mẫu hậu nếu làbây giờ cảm thấy trong lòng buồn bực mà phát cáu, không bằng đi hoànglăng bồi phụ hoàng đi.”
Thanh âm kia mặc dù trầm thấp, lại rõràng mang theo ý vị uy hiếp. Thái hậu nghe vậy tức giận cả người phátrun. Lại tựa hồ như cố kỵ điều gì, giận dữ nhìn ta một cái liền quay đầu đi.
“Đúng rồi mẫu hậu, Nguyễn hiền phi cùng Nguyễn chiêu nghibởi vì thuở nhỏ thân thể suy yếu, trẫm liền chuẩn các nàng không cầnthỉnh an, mẫu hậu là lão nhân gia nhân hậu như vậy tất nhiên sẽ khônglàm khó hậu bối đi.”
Không biết có phải ta nghe nhầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-hu-hong-xuyen-qua-thanh-hoa-khoi/1632478/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.