Ta đi mấy bước sau đóquay đầu nhìn lại thì phát hiện hắn vẫn đứng tại chỗ nhìn ta, nét mặtngoại trừ vẻ đau thương còn có kiên quyết.
Xoay người ta tiếp tục đi đường của mình, trong lòng cảm thán, bề ngoài của Xuân Tiêu, quảnhiên là đào hoa, không làm gì cũng có thể khiến tiểu hoàng đế say mêđến choáng váng đầu óc. Hoàng thượng a hoàng thượng, nếu như ngươi biếtngười mới vừa rồi ngươi muốn thượng thực ra là đàn ông, ta xem ngươi còn muốn lộ ra bộ mặt thâm tình chân thành nữa hay không.
Đại kháiđi hơn mấy chục phút ta mới dừng lại. Bởi vì. . .Ta phát hiện ta lạcđường! Cuối rừng hoa đào là một mảnh rừng trúc um tùm, lá trúc xanhmượt, cùng với nước chảy róc rách. Nhìn kỹ, phía trước rừng trúc đúng là có một dòng suối nhỏ, con suối trong suốt thấy đáy, thỉnh thoảng còn có cá nhỏ ở trong khoan khoái bơi qua bơi lại.
Hồ nước ở hiện đạicăn bản không thể bằng ở đây! Không thể không cảm thán, vẫn là cổ đạimôi trường tốt, không khí trong lành, nước sông sạch sẽ không ô nhiễm.Không kìm lòng nổi, ta ngồi xổm xuống lấy tay múc nước rửa mặt, nướckhông lạnh ngược lại còn có cảm giác ấm áp, chẳng lẽ ở đây còn có suốinước nóng?
Ta nghĩ vậy, đem giầy cởi ra, lại cởi tất, rồi sau đóngồi xuống ngâm chân trong suối, nước ôn tuyền có thể giúp thư giãn. Cócá nhỏ hôn chân của ta, ta sửng sốt, tiếp theo hai chân dừng sức đạp một cái, con cá kia cũng nhanh chóng tránh ra. Dòng nước nhẹ lăn tăn, chờmặt nước im ắng, cá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-hu-hong-xuyen-qua-thanh-hoa-khoi/1632466/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.