Sau khi Nhã Cabưng chậu ra ngoài, mệt mỏi dần dần dâng lên. Ta nhắm mắt lại, bất tribất giác liền ngủ thiếp đi. Đợi đến khi ta tỉnh lại, chỉ có thấy một vật trơn nhẵn chạy ở mi tâm ta, tê tê, mềm mại. Ta mở to hai mắt, mới pháthiện thì ra là ngón tay Qua Tử huynh.
Thấy ta tỉnh lại, Qua Tửhuynh đem tay rụt trở về. Hắn nhìn ta, ánh mắt rất phức tạp. Lúng túng,vui sướng, xót xa đều có. Há miệng, ta đang định nói chuyện. Liền nghehắn nói “Xuân Tiêu, thật xin lỗi. Tối hôm qua không có nghĩ đến đây làlần đầu của ngươi, chỉ lo mình thoải mái, để cho ngươi.... ......haosức.” thanh âm của hắn lúc mới tỉnh có chút khàn khàn mê muội, thanh âmnày rất dễ dàng câu hồn người.
Một người bạn gái trước kia của ta đã nói, mỗi khi buổi sáng rời giường nghe được thanh âm như vậy, nàngngay cả tính mạng cũng có thể cho ta.... .....
Bất quá, hiện tạitình cảnh này có phải hay không có chút không đúng? Ta nói Qua Tử huynha? Ngươi đối với ta triển khai gợi cảm thế công của đại nam nhân làmchi? Không đợi ta phản ứng, Qua Tử huynh một phen kéo tay ta qua, nắmtrong bàn tay to của mình, ở bên tai ta thấp giọng nói “Chớ khóc nữa,ngươi đêm hôm qua khóc lớn tiếng như vậy, lòng ta đau muốn tan nát. Xuân Tiêu, ta lần sau sẽ cẩn thận, tuyệt đối không làm đau ngươi!”
…... ...!
Ta cảm thấy đại não giống như ngừng hoạt động, tại sao hiện tại ta hoàntoàn không nghe hiểu hắn nói gì. Ai muốn khóc a? ! Chằng lẽ đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-hu-hong-xuyen-qua-thanh-hoa-khoi/1632439/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.