Vén váy lên đài chemặt bằng khăn lụa bích sắc kết dây. Sóng mắt lưu chuyển, không ngoài dựliệu phía dưới đài truyền đến thanh âm reo hò kịch liệt. Hừ, ta bĩu môi. Nhắc tới tài ca múa, bổn thiếu ta tuy là không thông. Nhưng là namnhân, ta còn không biết?
Hát hay hay múa đẹp chỉ là gia vị chothức ăn, nữ nhân sao, dĩ nhiên hời hợt là trọng yếu nhất. Giống như Xuân Tiêu này gương mặt tiêu hồn thực hời hợt từ trong xương, cho dù bổnthiếu ta đã du đãng qua nhiều khóm hoa nhìn mà cũng động tâm, huống chibọn phàm phu tục tử? Tất nhiên, ta hiện tại chỉ có thể động tâm mà thôia. . .
Vung tay áo, ta nghiêng người dựa vào hành lang khắc hoa,khóe môi khẽ nhếch, bày ra nụ cười mê hoặc khi tán gái, câu hồn đến cựcđiểm, tự mình không diễn tả được vẻ phong lưu.
“Các vị đại gia,nhìn nhiều cô nương ca múa như vậy, cũng đều mệt mỏi rồi.” dĩ nhiên làsẽ mệt, thịt heo ăn rồi còn có thể mắc ói, cái gì gọi là thẩm mỹ kiệtquệ các ngươi biết không?
Dưới đài những khách nhân kia đã sớm bị nụ cười của ta làm mê mẩn tâm trí, rối rít gật đầu nói phải.
“Đã như vậy, tiểu nữ biểu diễn những thứ kia, chẳng phải là làm mất hứngthú của các vị? Các vị đại gia tốn tiền tới đây còn không phải là vì một chữ “Nhạc” (vui vẻ)? Chẳng bằng mọi người cùng nhau chơi trò chơi đượckhông?"
Dưới đài đám đông tranh cãi ầm ĩ. Chỉ nghe nam tử hắc yđứng bên người Hàn vương gia đột nhiên đứng lên gào to một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-hu-hong-xuyen-qua-thanh-hoa-khoi/1632435/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.