Sau mùa mưa, Thượng Hải tiến vào mùa nóng.
Thời tiết ngày càng trở nên nóng hơn, trên người Trì tổng nhỏ vẫn mặc áo sơ mi ngắn tay và quần tây trang trọng, vạt áo nhét vào quần.
Trong mắt Chung Dịch là eo thon và chân dài. Trong mắt những người khác, chính là: Sếp thật đứng đắn... thật không sợ nóng.
Những người khác trong tổ đều tùy ý hơn rất nhiều. Hầu hết mọi người đều để một đôi dép dưới bàn làm việc, thực hiện hoàn toàn quan điểm "lấy công ty làm nhà".
Lúc trước ở Bắc Kinh, đối mặt với Tần Lâu, Chung Dịch đã thu hoạch được rất nhiều. Lúc nào cũng cảm thấy: Hóa ra còn có thể bánh vẽ* như vậy, học tập một chút sau này sẽ sử dụng.
*Bánh vẽ là những điều nghe hoặc nhìn có vẻ rất hoành tráng (nổ),rất đẹp, hấp dẫn mang nghĩa bóng dùng để ví von điều không có thật, hoặc khó có thể xảy ra từ, nhưng có rất nhiều người mong chờ món bánh vẽ ra lò. Vậy nên có câu nói "...cho ăn bánh vẽ", ý là vẽ ra những điều không có thật nhằm lừa bịp người khác. Vì tất cả chỉ là những điều trên giấy vẽ ra cho người khác xem mà thôi, thực tế thì không hề có, ảo tưởng. - theo Google
Bây giờ nhìn thấy trạng thái làm việc của Trì Quân càng cảm thấy "có cảm hứng".
Rốt cuộc cũng rất đơn giản.
Bánh vẽ của Trì Quân đơn giản thô bạo, chỉ có một câu: Chờ khi trang web ra mắt, doanh thu hàng tháng vượt 100 triệu, cuối năm sẽ thường 300.000. Hơn 200 triệu thì được 600.000, cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-hao-mon-bi-om-nham-da-song-lai/906204/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.