Chung Dịch có thể nghe thấy tiếng thở nhẹ của Trì Quân. Một hồi cậu mới nói: "Anh cũng vậy! Chờ anh."
* * *
Lúc này dưới cái nhìn của công chúng, đặt ở trước mặt Trì Quân, không tốt cũng không xấu.
Thói quen xem phim của khán giả cần được trao dồi và ý thức bản quyền quốc gia cũng cần được tăng mạnh. Thỉnh thoảng khi một phim công chiếu, sau khi công chiếu thì trước bình minh đã có người bán 'tài nguyên'. Vi phạm bản quyền tràn lan, phim có kỹ xảo đặc sắc hay hơn. Nhưng bộ phim có cốt truyện giống nhau rất khó thu hút khán giả vào rạp chiếu phim.
Cũng may có chính sách bù vé, hàng năm đều có một số tiền lớn. Chỉ cần lợi dụng nó đúng cách cũng không đến mức mất tiền.
Về phần làm sao 'lợi dụng', đối với người phụ trách mảng điện ảnh và truyền hình Thịnh Nguyên trước đây. Đó chính là một môn học vấn.
Trì Quân mới đến, dựa theo thông lệ vẫn là giao lưu bàn bạc trên bàn ăn. Một bàn toàn là người lớn tuổi hơn hắn. Nhưng với tư cách là 'Thái tử' từ trên trời rơi xuống, Trì Quân ngược lại ngồi ở ghế chính. Ở bên ngoài là mời rượu sôi nổi giao lưu tình cảm. Nhưng chờ đến khi Trì Quân lộ ra vẻ hơi say - thực tế thì chưa đến mức say, hắn vẫn còn tỉnh táo, chỉ là trên mặt hơi hồng một chút mà thôi. Sau đó thuận thế làm cho giọng mơ hồ và nhịp điệu nói chuyện hơi một chút - đã có người không kiềm chế nổi âm thầm thăm dò.
Lý do cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-hao-mon-bi-om-nham-da-song-lai/906191/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.