Ngoài cửa sổ xa hoa trụy lạc.
Trì Quân chờ đợi câu trả lời của Chung Dịch. Công bằng mà nói, khi hắn buột miệng thốt lên, cũng cảm thấy suy đoán này vô căn cứ. Chỉ là muốn thì đã nói ra khỏi miệng.
Hắn đã nghĩ về khả năng tiếp theo. Nhưng mà Chung Dịch đã một thời gian dài không trả lời. Trì Quân đánh vô lăng rẽ vào con đường về chung cư. Hắn nhận ra điều gì trong sự im lặng ở trong xe, mang theo chút ngạc nhiên hỏi: "Tớ đã đoán đúng rồi?"
Chung Dịch: "Đúng vậy!"
Cậu thừa nhận. Cậu không muốn nói dối Trì Quân. Nhưng chuyện 'sống lại' như vậy đối với người bình thường thực sự quá không hợp với những giá trị cốt lõi của chủ nghĩa xã hội.
Vì vậy Chung Dịch lựa chọn cách thỏa hiệp, nói: "Lúc trước tớ đã trải qua một chuyện. Cho nên bây giờ, mức tâm lý của tớ đối với 'nguy hiểm' rất cao. Cậu nói đúng, Viên Văn Tinh khác xa với ranh giới đó. Tớ không nhìn thấy uy hiếp ở trên người cậu ta, nên có thể nhìn nó một cách khách quan."
Cậu nói chậm ra, lại nghĩ: Nếu như Trì Quân hỏi tiếp thì cậu phải thẳng thắn nói ra 10 năm đó mình đã trải qua những gì sao?
Chung Dịch thầm đến trong lòng, chờ đợi câu nói tiếp theo của Trì Quân.
Cậu nghĩ: Nếu như Trì Quân thật sự hỏi thì mình có lẽ... sẽ nói cho cậu biết. Cậu có tin hay không? Nói cách khác, sau khi tin tưởng thì Trì Quân sẽ có những suy nghĩ gì khác?
Liệu hắn có nhớ lần làm quen và đoạn đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-hao-mon-bi-om-nham-da-song-lai/906175/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.