Editor: demcodon
Giờ phút này, cho dù là Thượng Tuấn Kiệt cũng đều nghe ra ý khác thường trong giọng điệu của Chung Dịch. Gã ngạc nhiên, không thể tin được nhìn về phía Viên Văn Tinh.
Một khoa hơn trăm người, bốn người bọn họ được chia ở chung bị một ký túc xá. Dưới cái nhìn của Thượng Tuấn Kiệt, đây là duyên phận khó có được. Theo lý, bọn họ nên làm anh em tốt thân mật nhất trong bốn năm đại học.
Tất nhiên, Chung Dịch và Diêu Hoa Huy đều thích chạy ra ngoài. Đây cũng là chuyện không có cách giải quyết. Người ta muốn tiến vào, gã cũng không thể kéo người ta chơi game.
Dù vậy, Thượng Tuấn Kiệt vẫn cứ cảm thấy anh em chung một ký túc xá cần phải giúp đỡ lẫn nhau, thân mật khăng khít. Trước mắt, lại...
Khóe môi Viên Văn Tinh nhếch lên nói: "Được rồi, cậu chờ một chút tớ đăng nhập vào hộp thư."
Trong lời nói là ra hiệu Chung Dịch xoay người, đừng nhìn mật khẩu của mình.
Chung Dịch nhắc nhở hắn: "Có thể dùng hộp thư trong điện thoại quét mã đăng nhập."
Viên Văn Tinh chậm rãi nói: "Trong điện thoại của tớ không có tải ứng dụng hộp thư..." Hắn vừa nói vừa đẩy màn hình qua che lại. Nhưng động tác này căn bản không che giấu được gì. Đám người Chung Dịch ngược lại rất tôn trọng, lúc hắn bấm mật khẩu vẫn đứng một bên nên không nhìn thấy bàn phím. Chờ Viên Văn Tinh bấm mật khẩu xong tiến vào giao diện hộp thư, bọn họ mới đi tới đứng ở phía sau Viên Văn Tinh.
Viên Văn Tinh mở ra hộp thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-hao-mon-bi-om-nham-da-song-lai/906133/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.