36.
Khóc suốt đêm, tôi quyết định buông bỏ.
Tôi bắt đầu liều mạng học tập, rảnh thì làm việc vặt ở phòng khám của ông ngoại, lấp đầy hết tất cả quỹ thời gian của mình.
Cuối cùng, khi nghe có người nhắc đến anh, tôi cũng chỉ hơi đau thôi.
Lâm Xảo và Tiếu Tử Diệp trở thành anh em.
"Tớ có thể cảm giác được, anh ấy không thích tớ, quên đi, yêu rồi còn phải chia tay, làm anh em, anh ấy vĩnh viễn sẽ đối tốt với tớ." Lâm Xảo lặng lẽ nói cho tôi biết, "Anh ấy đồng ý để tớ đến công ty anh ấy thực tập, cậu muốn đi không?"
“Quên đi, tớ chuẩn bị sau khi tốt nghiệp sẽ mở một phòng khám thú y.”
Một năm sau đó, tôi dốc hết sức chuẩn bị cho chuyện mở phòng khám.
Trong thời gian này, tất cả tin tức về Lục Tử Kiêu, đều là nghe từ chỗ Tiếu Tử Diệp.
Nghe nói, việc làm ăn của anh càng ngày càng lớn.
Có lẽ là do liên hợp với công ty gia đình bên vợ nhỉ?
Lần duy nhất tôi ngồi cách Lục Tử Kiêu gần nhất là lúc ở trong quán bar.
Lúc ấy tôi, Lâm Xảo và Tiếu Tử Diệp đang uống rượu.
“Cậu ta trả tiền.” Rõ ràng Tiếu Tử Diệp không nói rõ là ai, nhưng tôi và Lâm Xảo lập tức biết ngay, là Lục Tử Kiêu.
“Vậy phải cảm ơn anh ấy rồi, tôi phải uống nhiều một chút.” Tôi cười nâng chén.
Đêm đó Tiếu Tử Diệp vẫn chắn rượu giúp tôi.
“Bây giờ tôi… Căn bản không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-hac-dao-dong-tinh-khong-cam-chac-ca-sung/3343544/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.