“Chuyện gì xảy ra vậy? Ngươi ngày hôm nay nhìn như bị bắt mất hồn mất vía .”Bên trong quán trà,Chỉ trong nửa canh giờ, nam tử đối diện này đã ngẩn người ba lần rồi, Thiếu Thu rốt cuộc không nhịn được lên tiếng nhạo báng.”Nhiều ngày không có gặp Hàm Hương cô nương, ngươi liền tương tư hay sao?”
“Nói bậy bạ gì đó !” Thu hồi tâm thần, Ngao Hạo liếc ngang quát lạnh, hắn biết rằng mình thật đang “Suy nghĩ lung tung” .
“Vậy ngươi thử nói xem, từ lúc chúng ta ngồi xuống đến bây giờ, ngươi thỉnh thoảng hoảng hốt mất hồn như thế, đến tột cùng là Thần Du đi đến nơi nào rồi hả ?” Thật làm người khác nhìn vào giống như đang thất tình vậy!
“Mắc mớ gì tới ngươi?” Bị bắt được khác thường của mình, Ngao Hạo có chút thẹn thành giận.
Đáng chết! Trên thực tế, hắn từ đêm qua gặp người con gái tên Thượng Quan Thu, suy nghĩ của hắn thường ở trong lúc lơ đãng liền chuyển tới trên người nàng, làm cho hắn cơ hồ cả đêm chưa chợp mắt, ngay cả ra khỏi Ngao phủ, vẫn còn cùng một bộ dạng.
Đáng ghét! Chẳng biết tại sao, hắn cảm giác đêm qua mình thế nào không giải thích được.
Từ sau khi cưới nàng vào cửa thì lại không để ý đến nàng, lại không nghĩ rằng nàng có chân bị tật,còn có khuôn mặt bị hủy dung; càng không nghĩ tới là, nàng cổ quái đến làm người ta không biết được nàng là người như thế nào, nửa đêm du đãng xung quanh, thậm chí lúc nhìn thấy hắn, cũng hoàn toàn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-giup-do-chut-nao/2193379/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.