"Đường tiền bối?" 
Cho dù đã nhận ra đối phương nhưng Giang Dĩ Trạch vẫn cẩn thận lên tiếng hỏi một câu. 
Ngay lúc bị Giang Dĩ Trạch soi đèn vào mặt, Đường Cảnh Đồng đã lập tức dừng bước, anh đứng yên một lúc, ngẩng đầu nhìn Giang Dĩ Trạch. Đường Cảnh Đồng kỳ thực cũng không biết người phía trước mình là Giang Dĩ Trạch, anh chỉ là trùng hợp đỗ xe ở phía này. Mà đèn ở đây chớp sáng chớp tối, bãi đỗ xe mờ ảo không nhìn rõ, người phía trước dùng đèn flash giống như đang dẫn đường cho anh thế nhưng anh lại không nhận ra bóng lưng quen thuộc. 
Thấy Giang Dĩ Trạch đã lên tiếng chào hỏi, Đường Cảnh Đồng "ừ" một tiếng, tiến lên thêm 2 bước kéo gần khoảng cách của hai người. 
"Sao anh lại ở đây?" Giang Dĩ Trạch hỏi xong câu này liền cảm thấy hơi dư thừa, đây là bãi đỗ xe, Đường Cảnh Đồng xuất hiện ở đây đương nhiên là để đi lấy xe. Vì thế cậu nhanh trí bổ sung thêm một câu: "Anh cũng đỗ xe ở khu này sao?" 
"Ừm." Đường Cảnh Đồng tiếp tục gật đầu, nhấc bước chuẩn bị đi. Giang Dĩ Trạch cũng lập tức đi theo, còn cẩn thận soi đường cho Đường Cảnh Đồng, lo anh không nhìn rõ mà té ngã. Mà Đường Cảnh Đồng nhìn đường trước mặt mình được chiếu sáng bằng đèn flash, khóe miệng không khỏi treo lên một nụ cười đạm mạc. 
Giang Dĩ Trạch nhớ tới buổi chiều vừa được anh chỉ bảo diễn xuất, nhờ vậy công việc của cậu trôi chảy thuận lợi hơn rất nhiều. Cậu vốn chuẩn bị sau khi kết thúc công tác 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-gia-vs-thieu-gia-that/168800/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.