"Tôi chỉ nói đùa thôi."
Giang Dĩ Trạch hơi xấu hổ cúi đầu, có trời chứng giám, vừa rồi cậu chỉ thuận miệng trêu một câu, không nghĩ tới Đường Cảnh Đồng lại coi là thật.
"Ừ." Đường Cảnh Đồng gật nhẹ, ngẩng đầu chớp đôi mắt đen sâu hút: "Nhưng tôi thì nói thật."
Vẻ mặt anh vô cùng nghiêm túc.
Lúc này đổi thành Giang Dĩ Trạch rơi vào trầm mặc, cậu nhìn thoáng qua biểu tình của Đường Cảnh Đồng nhưng không nhận ra được tâm tình của ảnh đế, không rõ anh đang nghĩ gì.
"Tiền bối, có phải anh đang trêu đùa tôi đúng không?" Giang Dĩ Trạch thấp thỏm hỏi lại.
"Không có... Cậu sợ à?"
Đường Cảnh Đồng khẳng định thêm lần nữa, chợt nhớ ra Giang Dĩ Trạch vừa comeout không lâu trước đây, có lẽ cậu ấy đang sợ mình?
Giang Dĩ Trạch nhướng mày, nam nhi đại trượng phu sợ cái gì, Đường Cảnh Đồng không sợ thì thôi, cậu có gì phải sợ chứ?
"Đương nhiên không phải, để tôi xuống bếp lấy màng bọc thực phẩm."
Cậu chuẩn bị rời đi liền bị Đường Cảnh Đồng ngăn lại.
"Cậu lên tầng trước đi, để tôi đi lấy cho."
Đường Cảnh Đồng dứt lời lập tức cất bước hướng vào phòng bếp, bỏ lại tiểu thiếu gia đứng tại chỗ há hốc miệng. Cuối cùng cậu đành nghe lời bước lên cầu thang, trong lòng có chút không yên.
Vài phút sau ảnh đế mang theo màng bọc thực phẩm và băng dính y tế lên tầng, đầu tiên dùng nilon quấn quanh đầu gối sau đó dán băng y tế lại, như thế sẽ đảm bảo được miệng vết thương không bị dính nước.
Mắt thấy Giang Dĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-gia-vs-thieu-gia-that/1671770/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.