Lời editor: Sorry anh em vì đã thất hứa không kịp đăng truyện ngày hôm qua, cái chương này dài 6k chữ, bằng 3 chương bình thường gộp lại, beta suýt đồ sát tôi!
) (ノಥ益ಥ)ノ) (ノಥ益ಥ)ノ) (ノಥ益ಥ)ノ
- --
Giang Dĩ Trạch mở to mắt, cậu bắt lấy bàn tay mát lạnh đang đặt trên trán mình. Tiểu thiếu gia phát hiện chủ nhân của bàn tay kia vậy mà lại là Đường Cảnh Đồng. Không biết có phải do nhiệt độ cơ thể cậu quá cao hay không, Giang Dĩ Trạch cảm thấy đầu ngón tay Đường Cảnh Đồng lúc này lạnh như một khối băng. Cậu hơi xấu hổ bèn buông bàn tay mát mẻ kia ra, sau đó ra vẻ thoải mái đánh một cái ngáp, lên tiếng hỏi: "Tiền... tiền bối? Anh chưa về sao?"
"Vừa rồi cậu lại lên cơn sốt."
Đường Cảnh Đồng không trả lời câu hỏi của tiểu thiếu gia, anh chăm chú nhìn hai cái má nóng đến đỏ bừng của đối phương.
Sau khi Giang Dĩ Trạch uống thuốc, Đường Cảnh Đồng không lập tức rời đi mà ngồi bên cạnh trông cậu một lát. Rất nhanh anh phát hiện tiểu thiếu gia dường như khó chịu, trở mình liên tục, đá văng chăn, vầng trán trắng trẻo toát một tầng mồ hôi mỏng. Ảnh đế chu đáo đắp lại chăn cho cậu, muốn thử nhiệt độ xem cậu có sốt quá cao hay không. Ai ngờ vừa chạm nhẹ lên trán cậu, người đang nằm đã kích động đưa tay lên nắm chặt.
Giang Dĩ Trạch tự sờ lên trán mình, đúng là hình như còn sốt cao hơn ban nãy.
Thân thể này quá yếu đuối rồi!
Tuy rằng chưa hạ sốt nhưng tinh thần tiểu thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-gia-vs-thieu-gia-that/1671755/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.