Lý Mộng Khiết không định để ai biết cậu là Sứ Giả Công Lý, có lợi nhiều đương nhiên cũng sẽ có hại, bị làm phiền. Nhưng đây là cách khá tốt để tất cả mọi người nhìn đến âm mưu bắt cóc giết người của Tưởng Phong và Đỗ Như Hoa. Phát sóng trực tiếp, hơn mấy chục ngàn người chứng kiến, dù cảnh sát bị Tưởng Phong mua chuộc, cũng khó mà bao che cho ông ta. Còn Đỗ Như Hoa thì cậu không lo lắng lắm, Lý gia nếu có thể cứu được bà ta, cậu liền bò đi đường.
Phát sóng trực tiếp của Công Lý từ mấy chục ngàn người tăng vọt lên hơn triệu!
[Tui thắc mắc cậu ta đang làm gì?]
[Chắc què rồi, tìm gậy chăng?]
[Trời đất ơi, cái mặt cute đó!]
Lý Mộng Khiết đi cà nhắc biến thành nhảy nhót như con thỏ. Biệt thự này cậu biết, lúc nhỏ Đỗ Như Hoa cũng đưa anh em bọn cậu đến chơi vài ba lần. Có một cái cửa nhỏ ở đằng sau phòng bếp, bây giờ ít người, có thể lẻn vào trong.
Lý Thiệu Tây ngắm nghía căn biệt thự, nghiêng đầu: “Anh, cái nhà đó nhìn quen ha.”
Lý Phong Nam liếc mắt nhìn ba Lý, thừa nhận: “…Bất động sản ba mua cho mẹ đó.” Sao lại là chỗ đó?
Bên kia màn hình vang lên giọng nói đầy thâm ý cùng chút châm chọc của Lý Mộng Khiết: “Lý Tiểu Bắc, mày báo tin cho mẹ mày đi, tao đang chờ hốt mày vô tù luôn nè.” Bao che cho mẹ làm chuyện thất đức, đúng là hiếu thảo.
Cạch!
Lý Tiểu Bắc vừa mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-gia-thich-giau-nghe/3432009/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.