Lý Mộng Khiết cười nhe răng, khinh bỉ mà nhìn lớp trưởng hèn nhát, hung hung nói: "Coi chừng chết rồi xuống dưới âm phủ, làm ma mới, bị ma cũ bắt nạt tiếp đó nha. Mày lại muốn tự sát để trốn tránh tiếp nhưng mà đâu có chết được nữa, mày đã chết rồi mà!"
Lớp trưởng hoảng sợ vô cùng, xanh cả mặt, tay chân đều ôm cứng ngắc thanh lan can, vành mắt đỏ hoe: "..." Là, là thật vậy sao? Vậy cậu ta vẫn lặp lại vòng tuần hoàn bị bạo lực mất!
Rầm!
Lý Mộng Khiết thẳng tay đóng lại cánh cửa tầng thượng, bực bội đứng đó: "Thằng ngu." tâm tình đang tốt lại bị phá hỏng, giờ cậu chỉ muốn về nhà đánh một giấc rồi đi làm.
"Bé Mộng Khiết, không nên đe dọa bạn học như vậy đâu nha." Khúc Sở Vân lưng dựa tường mà đứng, giữa những ngón tay thon dài, còn kẹp một điếu thuốc đang nhả khói. Có vẻ như hắn đã đứng đây từ chiều rồi. Truyện Xuyên Không
Lý Mộng Khiết nhắm mắt: "..." Ảo giác thôi, ảo giác, chắc do cậu thiếu ngủ đây mà.
Khúc Sở Vân nguyên bản là định đi lên tầng thượng rít điếu thuốc, vì phòng y tế đang có học sinh bên trong. Vừa hay nghe được, một câu chuyện thú vị của bạn nhỏ hàng xóm.
Lý Mộng Khiết nhìn Khúc Sở Vân đứng chần dần trước mặt, dựng lông, lùi về sau che miệng mũi: "Tránh xa chút, tôi còn muốn sống lâu vài năm nữa, mùi thuốc thúi hoắc." Phổi cậu còn xanh và non lắm, không thể để bị ô uế được.
Khúc Sở Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-gia-thich-giau-nghe/3389783/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.