Buổi tối.
Lý gia, trên bàn cơm.
Kể từ ngày Lý Mộng Khiết bỏ nhà ra đi, ông bà Lý một người thì chỉ lo chuyện công ty, một người thì chỉ lo cho Lý Tiểu Bắc học hành, giống như không có chuyện gì xảy ra, hết thảy êm thấm.
Lý Tiểu Bắc ngang nhiên ngồi vào chỗ vốn thuộc về Lý Mộng Khiết, không ai ngăn cản. Vì chỗ đó, vốn ngay từ ban đầu, đã thuộc về cậu ta.
Lý Phong Nam lùa cơm, không nói gì, đã hơn tuần rồi, Lý Mộng Khiết không về, không gọi điện hay liên lạc gì được, ở nhà bạn thân kia, không biết cậu sống thế nào. Lý Mộc Đông cũng có chút phiền muộn, nếu Lý Mộng Khiết có ở đây, chắc chắn không khí sẽ sinh động hơn.
Lý Thiệu Tây nhớ lại chuyện cũ, trầm mặc hơn bình thường, hay phải nói là không có sức sống. Hắn đã nói rồi, nhưng không ai tin tưởng. Lý Mộng Khiết, thật sự không thích bọn họ.
Bà Lý chú ý tới con trai nhỏ bàn tay run lên bất thường, lo lắng: "Tay con làm sao vậy?"
Lý Tiểu Bắc nhớ tới hôm nay trên lớp, mặt mày xám xịt, ủy khuất: "Là Lý Mộng Khiết bẻ tay con."
"..."
Sao có thể, Lý Mộng Khiết không học võ, sức lại yếu như vậy, có lần bảo cậu rinh bình nước suối cậu còn rinh không nổi nữa mà. Lý Mộng Khiết là cái gối thêu hoa, là bày mặt của nhà họ Lý lúc trước, cho nên bà Lý không cho cậu học võ đâu.
"Mộng Khiết làm?!" Lý Mộc Đông thất thố, thanh âm mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-gia-thich-giau-nghe/3389780/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.