Lý Mộng Khiết sắp bị đá đít ra khỏi nhà nên cóc sợ gì nữa, lập tức miệng như ống pháo bắn qua Lý Mộc Đông: "Xin lỗi đủ dùng thì còn cần cảnh sát làm cái chó má gì nữa? Lý Mộc Đông, hay để tôi đánh anh vài phát rồi xin lỗi anh chịu không?"
Lý Mộc Đồng lúng túng vô cùng: "..." Con thỏ dữ lên cũng ăn người à?
Ba Lý lúc này mới ra mặt: "Đủ rồi đó, còn ra thể thống gì nữa hả? Lý Mộng Khiết, sao dám ăn nói kiểu đó với anh trai thế hả?"
Mẹ Lý từ lúc biết Lý Mộng Khiết không phải con ruột mà là con nuôi, từ hi vọng tràn trề biến thành thất vọng tiếc hận. Bà ta đang phát tiết, cho Lý Mộng Khiết một bạt tay cũng là bà ta.
Con trai cả bị đánh, bà ta lại càng bùng nổ, chỉ tay về phía cửa: "Cút! Mày cuốn gói cút khỏi nhà tao ngay thằng tu hú chiếm tổ!"
Lý Phong Nam lập tức phản ứng lại mẹ mình đang nói gì đó, khó có thể tin: "Mẹ, mẹ nói gì vậy! Mộng Khiết dù không phải em con nhưng con đã xem em ấy là người nhà mình từ lâu rồi! Sao có thể đuổi!"
Mẹ Lý có người cản thì càng hăng sai: "Còn không phải tại nó mà con mẹ đến bây giờ mới được gặp mặt sao? Ăn của mẹ, uống của mẹ, cho nó ăn học để nó gây chuyện thị phi khắp nơi à? Mẹ không chấp nhận!"
"..."
Ba Lý biết kiểu gì cũng can không được, nên lại không liên quan đến mình mà đọc báo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-gia-thich-giau-nghe/3389766/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.