Sau một ngày học võ mệt mỏi, về đến Thái gia, Chu Hi Hoa chẳng thèm tắm rửa mà nhảy thẳng lên giường, thở hổn hển. 
Mồ hôi đầm đìa, ướt đẫm một mảng áo sau lưng. Thật ra…nhìn cậu không hẳn là quá đáng yêu, cũng khá đẹp trai đấy chứ. 
Chu Hi Hoa rút điện thoại ra, đã 4 giờ chiều rồi. Cậu còn chưa ăn cơm, cả ngày chỉ mới ăn bữa sáng, cảm thấy bụng đói cồn cào. 
“Đói bụng quá, chắc phải xuống bếp xem có gì ăn không?” 
Nói rồi cậu liền ra khỏi phòng, đi xuống bếp. 
Xuống nhưng không nhìn mẹ Thái đâu, ra cửa thì xe hơi đã biết mất, mẹ Thái đi đâu mất rồi! 
Không có người để nhờ vả, cậu bé 8 tuổi nhỏ nhắn này phải tự thân vận động, tự nấu ăn. 
Với cơ thể nhỏ bé và chiều cao khiêm tốn, cậu rất khó khăn để làm việc này. Mãi cả một tiếng đồng hồ, cậu mới nấu xong bữa cơm. 
“Mình thật là giỏi.” Chu Hi Hoa tự tán thưởng. 
Ăn xong, cậu liền lên phòng. Cầm lấy bức tượng hình Thỏ mà cậu tô ở trên bàn, môi khẽ mỉm cười. 
Thỏ, thật sự rất giống cậu. Nhút nhát nhưng nhanh nhẹn, xinh đẹp và đáng yêu. Nó giống cậu từng chút một, từng li từng tí. 
Thỏ, lúc này nhìn vào lại nghĩ đến Sư Tử. Vốn dĩ hai sinh vật chẳng hề liên quan đến nhau, nhưng người được ví như nó thì có. 
Chu Hi Hoa là Thỏ, Thái Tử Sâm là Sư Tử. Chính vì lẽ đó mà hai sinh vật ấy mới trở nên mật thiết 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-em-muon-hon/3574786/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.