Tối hôm đó, Tử Sâm nhận được cuộc điện thoại của mẹ Thái.
*Tử Sâm, hôm nay ba mẹ với bà không về nhà đâu, con và Hoa Hoa ở nhà ngoan nhé! Nhớ là phải cẩn thận đấy.
"Vâng ạ, con biết rồi."
*Yêu hai bé cưng của mẹ. Moah~
Tiếng cúp điện thoại vang lên, Tử Sâm rùng mình, nổi hết gai ốc. Chắc chỉ có những lời sến súa thốt ra từ miệng Hoa Hoa của hắn mới khiến hắn vui, còn người khác thì....
"Hoa Hoa, nay ba mẹ và bà nội không về đâu. Tao đi nấu cơm, mày ngồi đó đi."
"A, em vào phụ thiếu gia."
"Mày bị thương rồi, lo ngồi đấy đi."
"Dạ~"
Tử Sâm thật thương Hi Hoa mà.
Hắn đang hì hục nấu đồ ăn ở dưới bếp, thì cảm thấy có gì đó ở sau lưng. Quay lại...là dáng vẻ đáng yêu của bảo bối nhà hắn đây mà.
"Hoa Hoa, làm gì vậy hả?"
"Em đang nhìn thiếu gia này."
"Sao lại xuống đây?"
"Ngồi một mình chán lắm, em xuống chơi với thiếu gia."
"Tao đang nấu ăn, không chơi với mày được."
"Vậy em đứng ở đây nhìn thiếu gia thôi."
Tử Sâm cười, có vẻ là nụ cười bất lực, nhưng ẩn sâu trong đó là sự nuông chiều đến cực độ.
Nấu ăn mà cứ có cục bông đáng yêu như này ở bên cạnh thì tập trung thế nào được? Hắn nhìn sang cậu, đưa tay nhéo nhẹ chiếc má mềm mềm, dùng cả bàn tay xoa nắn nó. Nếu không phải Hi Hoa nhắc nhở hắn thì miếng trứng trên chảo chắc đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-em-muon-hon/3574774/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.